Dịch giả: - dịch: HTP
Tâm tình Bạch kích động, nạ chính nụ cười vui vẻ ấm áp Đản, càng mạnh mẽ lại càng vui mừng.
Hơn nãy đám kinh hô lên, Bạch càng thêm kích động. rất muốn biết, đấy!
Chỉ Bạch thừa này được, đứng đám hắn, mang hàm ý mà được.
“Ngoan lời, nhà đợi cha làm xong việc trở về.”
Bước chân rất minh, hơn ở với Bạch cũng rất nhiều, xoay tròn, lập tức đoán chuyện. Thế răng đám đầy vẻ tàn, ánh lại đảo ng/ực Uyển…
Ánh này khác Bạch sao biết, thở dài hăng trợn trừng chút.
Thiết tranh cúi đầu, còn gào thét tiếng đi. Tốc độ nhanh chóng, nháy tăm, mà đám thú xung quanh cũng gào thét vài tiếng lại bên chủ chúng.
Khí thế dời lấp biển hình thành cũng chậm tiêu tán đi. Không ai chú ý tới, tại đỉnh Phong xa, ánh Bạch đám người.
Ánh này mang tia kì dị, từ nữ tử y phục đơn giản, xinh đẹp. chút nhợt cũng nào làm giảm đi nàng, thậm ngược lại còn mang vẻ điềm đạm đáng yêu, khiến khác dâng lên mến.
“Ca hóa ngươi a…” Nữ tử che miệng cười, ánh lóe lên tia sáng q/uỷ dị…Nàng, chính Công Tôn ngày tích Vẫn Ki/ếm thâm uyên, Bạch cũng môn ngày!
Ngay Công Tôn Bạch khí tức nội hơi chấn động. chút kinh ngạc, ánh nào tụ quanh bốn hiện gì cả. Bạch còn đang kinh ngạc Phong thở nhẹ hơi, cũng trở tươi cười, bản đối xử tốt với những cũng tác dụng, cũng mà đi.
“Thật ý tứ, chư vị Bắc tốt hơn.” Trong Phong đầy vui sướng, vẻ ngoài vẫn lạnh vậy.
Tống thở dài, nén lại sự bình tĩnh rồi. Mặc dù linh thú từ trước, thế này tận thấy, giác chân thực đối hoàn khác biệt.
“Căn tin tức mật báo, thú này do Bạch Trúc cơ, minh ngộ Thủy Trạch Quốc Độ, thú…Bạch này loại thế nào đây! Người nếu tu sĩ ta…thật tốt.” thầm thở dài lòng, cũng còn tâm tư tham quan Phong tính đáp này…
Một tiếng hừ lạnh từ truyền ảnh gia cũng nhanh chóng cất bước vẫn mực tại bầu trời, quang ngập tràn đi ngoài.
Sau lưng lão, bên những vẻ y chút tiếc nuối cũng cất bước di ra.
“Các vị tự lượng sức, khai muốn cũng được!” gia âm trầm, lưng Mặc chút, hờ mở miệng.
“Điều kiện quá mức hà khắc, ta…tình trận, cũng tuyệt kéo dài thêm ngàn hơi Mặc mà bên xoáy, nghiêm nghị ẩn chứa tận tuế ánh thâm thúy, thốt khiến nhấc lên sóng.
Người chính Tông!
Ánh gia co hừ lạnh tay áo hất lên, quang cũng lập tức hóa thành vụ tràn xung quanh, tay trảo đám dưới.
“Chúng đi.” trảo hắn, cả Bạch đám nháy bay thẳng đám vụ, đám vụ này cũng cuồn cuộn vang đi phương xa.
Tốc độ rất nháy tăm tích!
Biến hóa xảy quá t/âm th/ần đám còn đang chấn động, khuôn cũng hiện từ xoáy, hướng vụ đi xa, ánh tư.
“Chúng lưu quái lại hay đây?” Mặc chậm dò hỏi.
“Tu vi quái tầm thường, tám vị lực xếp ba hạng đầu. dám đơn đ/ộc tiến đây, định bị, hẳn rập, huống việc này cũng phù hợp với khách.” ngâm chút chậm đáp, chính tiên, còn do chính bản mà thôi.
“Hàn huynh…Lý mỗ cũng muốn khai chiến, kiện cực hạn rồi, ta…” Mặc chần chừ, môn tử vì tranh, nhẹ giọng nói.
“Tử ngươi lòng. Ở điểm gì cả, phu khai chiến, nguy cơ sinh tử, môn gặp diệt môn. Cho Văn Vân kiện, ý khai chiến, bỏ cả cơ hội duy tránh môn hủy diệt, tránh tiểu bối vo/ng…” vang lên, mang đầy mỏi khác thấy, Mặc khác mà thôi.
“Cho hứa hẹn, thừa cơ tiến sơn môn liên Không Hà Viện, cũng đoan thực hiện hứa Thế đối phương dùng Thông Hà bố pháp!”
“Một vì tránh đi ngày hôm ý đối phương dùng Thông Hà bố pháp, khiến sông Thông Hà khu vực khô héo, linh khí giảm phong ngàn tu vi đình trệ nào phá. Ngàn sau…Chỉ sợ tự kiệt mà rồi, nếu gắng gượng ngàn môn so với bây giờ còn yếu hơn rất rất nhiều, chính đặt quyền chủ động tay khác, lại hậu gánh lấy!”
“Đây chẳng khác gì treo thanh đ/ao ở cổ. Ngàn sau, Trung du, còn bây giờ mà mạnh mẽ hơn bao nhiêu lần, còn yếu đứng vững. đó, nếu hại tuân ước định, còn nếu muốn diệt dễ trở bàn tay!” đầy thương, tựa kết cục vo/ng ngàn sau, ngữ khí thấp.
“Bị phong ngàn tránh tử thương, thế thực tế lại lưu lại diệt môn sau. Chi bằng hiện tại, thế cục biến đổi lường, coi thực sự khai chiến, dù bằng cũng rất mạnh mẽ, phối hợp với lực cũng khả năng.”
“Tử chính tổ, sự việc cũng mà còn nghĩ những tháng xem xét cục nữa!”
“Linh Tông…thà rằng này thiết tử, cũng chó hơi tàn ngàn năm. Ngàn hi vọng cũng mà ràng con vẻ đầy mệt xong cũng dần tiêu tán xoáy, bầu trời cũng nhanh chóng tiêu đi. Mặc ngâm chút, đôi lộ ý. được, rất đúng, liều còn hi vọng sống sót, nếu chọn sống quỳ hôm nay lai định rất thảm!
Không lâu sau, lệnh Chưởng môn Trịnh Viễn Đông truyền khắp Nam Bắc.
“Mở vệ môn, nhen tại Lạc Trần sơn mạch, triệu hồi đệ tử đang ở bên ngoài về, cả tu đấu!!!”
Lúc bầu trời khu vực ầm bay tu sĩ run sợ gia ngồi sắc mãi cau mày lại mang tâm sự hạn.
Nhất bước xoáy, hiên đàm phán với thất bại.
Một thất bại, tranh môn tùy bộc phát. Dưới tình huống con trở đầy hiểm.
Sắc Thần Toán cúi thôi diễn tính toán. Bạch mặc, cả chuyện, câu trả thở dài. Loại quyết định sự này môn, Bạch thay đổi hay tham dự được, thầm lo lắng.
Tống ngồi cạnh gia vị vụ, vẻ thỉnh thoảng quanh bốn phía. trở về, cả lâm mặc.
Mảnh vụ cũng nhanh chóng bay núi Lạc Trần, bước phạm vi lại hề gặp bất kỳ phục kích nào. Lạc Trần ầm chấn động, sáng cuồn cuộn xuất hiện thẳng lên trời cao, hình thành tầng ngăn sừng sững môn.
“Hay Tông…” gia lát, than nhẹ tiếng. đáy chút tiếc nuối, cũng kính nể, tay vung lên, ba điểm sáng ống tay áo đi hóa thành ba ảnh hư ảo trung. Bạch Vô Cực Tử.
“Vậy mà lại chặn Ba ảnh hư ảo này ba vị Tông. xuất hiện, đám vụ nhao kiến, Bạch cũng kiến ngẩng ba vị hư ảo trung, cả ba tràn sóng kì dị, hư vẹo. Bạch vậy thầm kinh hãi.
“Lão phu tự làm mồi vì hay hoài nghi mà kệ cũng chính hiện sự bá e sợ Tông…quả thật xứng đáng địch.” gia than nhẹ.
Ba cũng mặc, Vô Cực hồi lâu lắc than nhẹ.
“Đáng tiếc, tin cũng tin ta…”
Bình luận
Bình luận Facebook