Tối hôm đó, hai chú cháu nhà họ Phó đến đúng giờ để đón chúng tôi.
Lưu Ân chọn phong cách tiểu thư dịu dàng với váy ngắn màu hồng nhạt và lối trang điểm nhẹ nhàng, trông đúng kiểu nàng công chúa nhỏ.
Còn tôi thì khác hoàn toàn.
Với chiếc váy dài đỏ sẫm, trang điểm sắc nét, bộ váy được điều chỉnh riêng để tôn lên đường nét cơ thể, tạo cảm giác chín chắn và quyến rũ.
Dù sao Phó Tầm hơn tôi năm tuổi, làm bạn đồng hành của anh ấy tối nay, phong cách trưởng thành là lựa chọn phù hợp.
Phó Hoài An cố ý lái một chiếc xe thể thao hai chỗ, rồi tỏ vẻ áy náy bảo tôi:
"Xin lỗi, xe chật không đủ chỗ. Cô đi xe của chú tôi nhé."
Nói rồi, anh ta ga lăng mở cửa xe cho Lưu Ân, nở nụ cười vừa lịch sự vừa dịu dàng.
"Được thôi."
Tôi cười đáp, đúng như mong muốn.
Bên kia, Phó Tầm ngồi trong xe, tự mình lái. Anh không xuống xe mà chỉ hạ cửa kính, khuỷu tay gác hờ trên cửa, tay kẹp điếu th/uốc.
Thấy tôi lên xe, anh dập th/uốc, khép kính, cách ly hoàn toàn tiếng ồn bên ngoài. Không gian xe lập tức trở nên tĩnh lặng.
Bình luận
Bình luận Facebook