2.
Chân Tồn mở mắt ra, đ/ập vào mi mắt là một trần nhà chật hẹp. Anh gi/ật giật cổ, cảm thấy cả người đ/au nhức, ngồi dậy, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng nhỏ mờ tối.
Trong căn phòng nhỏ không có cửa sổ, chỉ có một chiếc giường đơn khung sắt cùng một chiếc TV kiểu cũ.
Chân Tồn lấy lại bình tĩnh, cố gắng nhớ lại cảnh tượng trước khi ngủ, mơ hồ nhớ mình cùng một đám đồng nghiệp ngồi trên xe, đang đi đến hội trường giao lưu mà Chu Dịch đặt. Chặng đường khá xa, mọi người đều rối rít đi ngủ, mình cũng không ngoại lệ, đắp áo khoác cho Diệp Thành Âm xong cũng chợp mắt nghỉ ngơi... Sau khi tỉnh lại thì ở trong gian phòng này, hành lý không cánh mà bay, đồng hồ đeo tay cũng không thấy bóng dáng, Diệp Thành Âm tất nhiên cũng không ở bên cạnh.
Chân Tồn tỉnh táo lại rồi xuống giường, đi tới cạnh cửa, nhưng phát hiện trên cửa căn bản không có tay nắm. Anh thử đẩy cửa, đ/á cửa, đều tốn công vô ích. Sau khi tìm ki/ếm một hồi ở bốn vách tường xung quanh vẫn không thu hoạch được gì, Chân Tồn ngồi ở mép giường, thuyết phục mình bình tĩnh để đối mặt với tình hình đang diễn ra.
Không biết qua bao lâu, màn hình TV đột nhiên sáng lên, xuất hiện hình bông tuyết. Chân Tồn gi/ật mình một cái, chỉ nghe trong TV truyền tới một thanh âm điện tử, hết sức chói tai: "Hoan nghênh các vị đến với trò chơi m/a sói, đầu tiên xin mọi người kiểm tra thẻ ID."
Chân Tồn nhạy bén chú ý tới trong khe cửa bị nhét vào một tấm thẻ màu trắng. Anh đứng dậy nhặt tấm thẻ lên, lật lại, chỉ thấy trên thẻ bất ngờ viết hai chữ to màu đỏ: Sói.
Thanh âm trong TV tiếp tục vang lên: "Tiếp theo xin giới thiệu quy tắc một chút, trò chơi tổng cộng có mười một người chơi, hiện tại chia làm hai phe lớn, theo thứ tự là phe sói và phe người tốt.
"Phe sói bao gồm bốn tấm thẻ bài sói, buổi tối mỗi ngày có thể cùng nhau gi*t ch*t một người chơi khác trong nhà, nhân vật có thể gi*t ch*t bao gồm sói ở bên trong bất kỳ người chơi nào, ban ngày có thể tự bạo, nhưng ban đêm không thể lựa chọn không dùng kỹ năng."
Chân Tồn mặc dù chưa chơi qua trò chơi này, nhưng trầm tư chốc lát, trong lòng liền sáng tỏ.
Giọng điện tử: "Bên phe người tốt chia thành thần linh và thôn dân. Thần linh bao gồm một tấm thẻ tiên tri, mỗi đêm có thể kiểm tra một người chơi là người tốt hay là sói.
"Một tấm thẻ phù thủy, có một chai th/uốc giải cùng một chai thuộc đ/ộc, ban đêm có thể sử dụng, th/uốc giải có thể c/ứu một người chơi ban đêm bị sói gi*t ch*t, thuộc đ/ộc ban đêm có thể tùy ý đ/ộc ch*t một người chơi. Có thể tự c/ứu, hai bình th/uốc có thể cùng sử dụng trong một đêm, sau khi sử dụng th/uốc giải thì không có thể được tin tức sói gi*t ai đêm đó nữa.
"Một tấm thẻ thợ săn, lúc ch*t có thể phát động kỹ năng kéo theo đi một người chơi khác, nhưng khi bị phù thủy đ/ộc ch*t thì không thể phát động kỹ năng.
"Ngoài ra còn có ba tấm thẻ thôn dân, không có chức năng đặc th/ù, ban ngày có thể sử dụng quyền biểu quyết cộng đồng.”
"Quy tắc trò chơi là mỗi ngày, ban đêm sói và thần linh sử dụng kỹ năng, trời sáng sau khi tuyên bố người ch*t sẽ tiến hành phân tích và bỏ phiếu, biểu quyết ra một người chơi. Cho dù ch*t vào ban ngày hay ban đêm cũng đều không được trăn trối.”
"Điều kiện để phe sói chiến thắng là gi*t ch*t tất cả người chơi phe người tốt, điều kiện chiến của phe người tốt là dùng kỹ năng đ/á/nh ch*t hoặc biểu quyết ra tất cả sói.”
"Ngoài ra, ván chơi này có một thẻ ID X, để cho thượng đế tới đóng vai, trước khi trò chơi kết thúc sẽ không công bố nhân vật. Không thể sử dụng kỹ năng với người đó, cũng không thể biểu quyết loại người đó.
"Tiếp theo xin giới thiệu từng người chơi đến từ công ty TNHH Công nghệ Sinh học thành phố Trường Đông."
Trên màn hình TV xuất hiện hình ảnh của Chân Tồn. Người trong hình mày ki/ếm mắt sáng, mũi cao môi mỏng, đường nét gương mặt góc cạnh rõ ràng, là tướng mạo hết sức xinh đẹp đoan chính, nhưng biểu tình nghiêm túc, ánh mắt cảnh giác, thêm một chút cảm giác kinh sợ.
"Số 1 Chân Tồn, nam, 26 tuổi, tổ trưởng tổ an ninh."
Ngay sau đó là hình ảnh của Diệp Thành Âm. Ngũ quan Diệp Thành Âm tinh xảo, mắt ngọc mày ngài, rất khí phách, cho dù cách màn hình cũng có thể cảm nhận được sự kiêu ngạo trong cặp mắt đào hoa kia.
"Số 2 Diệp Thành Âm, nam, 24 tuổi, nghiên c/ứu viên y dược."
Chân Tồn thở dài, bất giác yên tâm.
Hình ảnh các đồng nghiệp khác xuất hiện theo thứ tự.
"Số 3 Vương Diễn, nam, 25 tuổi, thành viên tổ an ninh."
"Số 4 Ngô Tân Vân, nữ, 23 tuổi, nhân viên bộ phận thị trường."
"Số 5 La Tiểu Lam, nữ, 23 tuổi, nhân viên bộ phận thị trường."
"Số 6 Dương Tường, nam, 28 tuổi, nhân viên bộ phận thị trường."
"Số 7 Lưu Khải, nam, 28 tuổi, thành viên tổ an ninh."
"Số 8 Chu Dịch, nam, 27 tuổi, thành viên tổ an ninh."
"Số 9 Hà Tiểu Giang, nam, 25 tuổi, nhân viên bộ phận thị trường."
"Số 10 Trương Văn Hân, nữ, 25 tuổi, nhân viên bộ phận thị trường."
"Được rồi, đêm đầu tiên sắp đến, xin mọi người chờ đợi màn trò chơi này bắt đầu!"
Chân Tồn nhắm mắt lại, trong đầu hồi tưởng lại hình ảnh của Diệp Thành Âm, bắt đầu từ lần đầu tiên gặp Diệp Thành Âm vào hôm đó, Diệp Thành Âm vẫn là bộ dáng này, thiếu đ/á/nh, ngây thơ, phiền toái, nhưng xinh đẹp, xinh đẹp không có gì sánh kịp.
Chân Tồn tự giễu nghĩ, mình là một người đàn ông, lại thực sự cảm thấy một người đàn ông khác xinh đẹp, đúng là quá là bao dung.
Bình luận
Bình luận Facebook