“Tôi nói thích Thẩm Nguyệt Bạch là đang lừa em.”
Cố Thời Diễn bắt đầu giải thích.
Giọng anh đ/ứt quãng:
“Kiếp trước tôi không dính dáng đến vụ em bị b/ắt c/óc, cũng hoàn toàn không biết chuyện. Bản ghi âm chỉ để đ/á/nh lừa Châu Tri Dạ, nhưng tôi không ngờ..”
Hơi thở anh chùng xuống:
“Nó lại khiến em mất mạng.”
“Trước khi đến tầng hầm hôm ấy, tôi nhận tin một người bạn qu/a đ/ời. Dù điều tra thế nào, tất cả chứng cứ đều nhắm thẳng vào em.”
“Tôi tưởng em nhuốm m/áu vô số người, tưởng em s/át h/ại quá nhiều người vô tội... tội á/c không thể tha thứ.”
“Tôi rất mâu thuẫn, rất đ/au khổ.”
“Nên hôm đó tôi chọn buông tay để em ch*t, rồi sẽ theo em xuống suối vàng.”
Bàn tay tôi khẽ run.
Cố Thời Diễn cười khẽ:
“Ai ngờ đâu, cuối cùng em lại tỏ tình với tôi.”
Bình luận
Bình luận Facebook