2
Tôi quay mắt lại và nhìn thấy Cố Tần đang ở trong dáng vẻ của tôi, đang nhìn chúng tôi với nét mặt u ám.
Không biết có phải anh ta t/ức gi/ận vì tôi trêu đùa cô nhân tình nhỏ của mình không.
Tôi và Cố Tần yêu nhau bốn năm, kết hôn ba năm.
Chúng tôi cùng nhau vượt qua khó khăn, từng bước đi đến thành công như hiện tại.
Tưởng rằng mọi khó khăn vất vả nhất đã qua đi, nhưng anh ta lại lén lút nuôi nhân tình sau lưng tôi.
Khi tôi hỏi cho ra lẽ, anh ta lấy tay che mặt lại, mệt mỏi đáp:
"Khâm Khâm, anh đã nhìn khuôn mặt này của em suốt bảy năm rồi, sao có thể không chán được?"
"Em cũng phải để cho anh một chút không gian để thở chứ?"
Đây đúng là lý do ngoại tình đ/ộc đáo nhất mà tôi từng nghe.
Tôi vốn tính khí mạnh mẽ, ánh mắt hiện lên sự thất vọng, không thể dung túng được hành động sai trái của anh ta chút nào nữa.
Ngay lúc đó, tôi quyết định l/y h/ôn.
Nhưng không ngờ rằng trên đường đến cục dân chính, chúng tôi đã c/ãi nh/au k/ịch l/iệt.
Trong lúc tranh cãi, cả hai giành gi/ật vô lăng, dẫn đến t@i n//ạn xe hơi.
Khi tỉnh lại, tôi đã ở trong bệ/nh viện.
Chưa kịp tỉnh táo lại, Lâm Hương Ngọc đã nhào vào lòng tôi, khóc nức nở.
Nhân tình nhỏ tự đến n/ộp m/ạng ngay trước mặt, lúc đó tôi đã muốn t/át cô ta hai cái.
Nhưng tôi ngay lập tức nhận ra có điều gì đó không ổn, tôi và Cố Tần đã hoán đổi thân x/á/c!
Hoán đổi thì tốt quá rồi!
Cũng nên để anh ta nếm trải những khổ sở mà tôi từng phải chịu đựng.
Bình luận
Bình luận Facebook