3.
Sáng hôm sau tôi nhờ tài xế đưa chúng tôi đến căn biệt thự nhỏ, để tránh tiếp xúc không cần thiết với nữ chính, tôi ngồi ở ghế phụ.
Dọc đường đi nữ chính luôn tìm được đề tài trò chuyện với tôi, cô ấy đúng là một người rất tốt. Dáng vẻ xinh đẹp nói chuyện lại dịu dàng, nếu như không biết đây là cô gái Tần Hi Vân là nữ chính, có lẽ tôi thật sự rung động với cô ấy.
Ai lại không thích em gái mềm mại ôn nhu nhu nhược chứ, nhưng tôi chỉ là một nhân vật phản diện á/c đ/ộc.
Cuối cùng tới cửa biệt thự nhỏ, Phong Ngôn đang chờ ở cửa.
“Lên xe!”
Tôi kéo cửa sổ xe xuống hô Phong Ngôn một tiếng.
Phong Ngôn nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp trai cực kỳ bi thảm kia, lạnh lùng bước lên xe.
Sau khi làm xong tôi nhiệt tình giới thiệu.
Nói với Tần Hi Vân: “Vị này là Phong Ngôn, bạn cùng bàn của tôi.”
Lại nói với Phong Ngôn: “Người này là Tần Hi Vân, con gái bạn thân của mẹ tôi.”
Nói xong Tần Hi Vân rất nhiệt tình đưa tay chào Phong Ngôn.
“Xin chào, rất vui được biết anh, anh đẹp trai quá!”
Nửa ngày chỉ nghe thấy Phong Ngôn “Ừ” là hết rồi?
Tôi có chút không biết nói gì, nam chính này xảy ra chuyện gì vậy? Đối với vợ mình lạnh lùng như vậy. Tôi nhìn Phong Ngôn qua kính chiếu hậu, vừa vặn gặp phải ánh mắt cậu ấy cũng nhìn tới, lạnh quá.
Tôi nhanh chóng dời mắt đi. “Hi Vân em đừng để ý, Phong Ngôn cậu ấy chỉ là chậm tiêu một chút, chín là tốt rồi. Phong Ngôn cậu đối với con gái phải thân thiện một chút, cậu như vậy cẩn thận không lấy được vợ.”
Nói xong tôi chột dạ rụt đầu lại.
Sau đó trên đường Tần Hi Vân vẫn làm vai trò làm sôi nổi bầu không khí.
Phong Ngôn cũng thỉnh thoảng đáp lại vài câu, chuẩn, nam nữ chủ từ trường cái này không phải đúng rồi sao!
Hôm nay chúng tôi đi thung lũng vui chơi, bầu không khí rất tốt, nam nữ chính cũng ở chung đặc biệt tốt, lúc rời đi còn thêm wechat của nhau.
Tài xế đưa tôi và Phong Ngôn đến biệt thự nhỏ lập tức kéo Tần Hi Vân đi, trên đường trở về Phong Ngôn và Tần Hi Vân chủ động ngồi ở hàng ghế sau.
Này! Tinh thần hy sinh vĩ đại của tôi! Việc an tâm nghỉ dưỡng ở nước ngoài có thể được sắp xếp.
Về đến biệt thự, tôi vui mừng đến mức lăn lộn trên giường.
“Cậu rất vui vẻ?”
Đột nhiên âm thanh lạnh như băng của Phong Ngôn từ cửa truyền đến.
Khí thế này không đúng a, tôi cẩn thận hồi tưởng một chút hôm nay có tiếp xúc quá mức thân mật với nữ chính hay không.
Ừm... Ngoại trừ lúc hai người bọn họ chơi hạng mục kí/ch th/ích tôi xách túi cho nữ chính không còn nữa à?
Cái này cũng không có hiểu lầm a! Tôi nhanh chóng rời khỏi giường giải thích.
“Anh bạn nghe tôi nói, hôm nay tôi xách túi xách cho Tần Hi Vân không có ý gì khác, tôi... Thật ra tôi thích đàn ông, tôi và cô ấy chính là chị…”
Lời còn chưa nói xong đã thấy Phong Ngôn vẻ mặt sương lạnh kéo ta vào trong ng/ực, trên mặt là vẻ vui sướng, khóe miệng nhướng mày mang nụ cười.
Tên này... Tên này cười rộ lên thật đẹp mắt a, rắm, nghĩ cái gì vậy? Tôi là đàn ông!
“Anh làm gì vậy? Nhưng không may đ/á/nh tôi, tôi đã nói rồi, tôi không có qu/an h/ệ với Tần Hi Vân sao.”
Nói xong tôi chống ng/ực Phong Ngôn đẩy cậu ấy ra, tên này lực thật lớn, đẩy cũng không nhúc nhích.
Ngược lại hai tay bị Phong Ngôn kiềm chế vòng lại ở phía sau dùng một tay cầm.
Cái này…Tư thế sao lại kỳ lạ như vậy?
“Tôi biết rồi cậu và cô gái kia không có qu/an h/ệ gì.”
Phong Ngôn đột nhiên tới gần hơi thở nóng bỏng phả vào tai tôi ngứa ngáy, tôi theo bản năng lui về phía sau, thắt lưng lại bị một bàn tay lớn kh/ống ch/ế.
Dán càng gần, phát triển này quá không đúng.
“Phong Ngôn…cậu…”
“Nhạc Nhạc thích đàn ông sao không nói sớm? Hại anh chờ lâu như vậy, em nói có nên bồi thường hay không?
Bình luận
Bình luận Facebook