Đêm giao thừa trước bình minh

Chương 14

16/05/2023 11:42

Trong tiềm thức của tôi, M/ộ Dạ Bạch vẫn luôn thích Lê Vi.

Đột nhiên biết những chuyện này khiến tôi không thể nào tiêu hóa nổi.

Cho nên tôi lựa chọn trốn tránh.

M/ộ Dạ Bạch gần đây vẫn luôn ở trong căn hộ của tôi. Tôi chỉ có thể cùng đến ngôi nhà trên tầng thượng của chị m/a.

Tôi chỉ muốn 30 ngày này trôi qua nhanh một chút để Bạch Vô Thường có thể nhanh chóng đến câu h/ồn tôi đi thôi.

Ngày 11 sau khi tôi t/ự s*t, chị m/a đến nói với tôi rằng M/ộ Dạ Bạch cho người đ/á/nh một người đàn ông một trận, sau đó còn lợi dụng qu/an h/ệ của mình khiến người đàn ông đó phá sản.

Tôi hỏi sao chị ấy lại biết.

Chị m/a liền nói: “Chị núp dưới giường anh ta nên nghe thấy.”

Tôi: “...”

Không hổ là chị m/a, năng lực hóng chuyện cứ phải gọi là hàng đầu.

Tôi bay đến văn phòng của M/ộ Dạ Bạch, thấy trợ lý của M/ộ Dạ Bạch đang chỉnh lý tài liệu.

Anh ta vừa sắp xếp tài liệu vừa oán thán: “Người đàn ông này đúng là xui xẻo, ai bảo anh động vào phu nhân tổng tài của chúng tôi chứ. Tuy đã nhiều năm như vậy rồi nhưng quân tử b/áo th/ù, mười năm chưa muộn.

Tôi lại bay qua nhìn tài liệu đó, người trên đó chính là bạn trai trước kia của chị gái tôi.

Trong nhật ký của mình, tôi chỉ nhắc tới chuyện vào năm 19 tuổi suýt chút đã bị bạn trai của chị gái xâm hại thôi, không ngờ M/ộ Dạ Bạch hôm nay lại giúp tôi b/áo th/ù.

M/ộ Dạ Bạch coi như vẫn còn chút tác dụng.

--------

Chị m/a nói, M/ộ Dạ Bạch vì tôi mà không tiếc cãi nhau với người trong nhà, còn lợi dụng qu/an h/ệ phá hủy luôn công ty của em trai tôi chỉ vì vô ý nghe thấy em trai nói tôi là “đồ lỗ vốn” (ý nói con gái lấy chồng là bát nước hất đi, lấy chồng mang theo của hồi môn đi nhưng chẳng thu lại được gì cho nhà mẹ đẻ).

Chị m/a nói, M/ộ Dạ Bạch không hỗ trợ về mặt kinh tế cho nhà tôi nữa nên bố mẹ tôi như đi/ên lên vậy, ngày nào cũng chạy tới công ty M/ộ Dạ Bạch làm lo/ạn, cuối cùng thì bị anh ta báo cảnh sát bắt đi.

Chị m/a nói, chuyện làm ăn của nhà chồng chị tôi trước kia cũng nương nhờ vào M/ộ Dạ Bạch. Sau khi M/ộ Dạ Bạch rút đầu tư thì vốn lưu động bị lũng đoạn. Chị tôi muốn dùng sắc quyến rũ M/ộ Dạ Bạch nhưng kết quả lại bị anh ta đuổi ra ngoài, còn bị chế giễu: “Cô thậm chí còn chẳng bằng một cọng tóc của em gái cô.”

Đến thực tập sinh là phú nhị đại luôn nhắm vào b/ắt n/ạt tôi trong thời kỳ thực tập mà tôi nhắc đến trong nhật ký, M/ộ Dạ Bạch cũng c/ắt đ/ứt luôn việc làm ăn của cô ta.

Có thể nói, tất cả những người từng đối xử không tốt với tôi bị nhắc đến trong nhật ký mà có thể tìm ra được thì M/ộ Dạ Bạch đều tìm ra hết rồi b/áo th/ù một lượt cho tôi.

Tôi vẫn câu nói ấy: “Sự thâm tình tới muộn còn rẻ rúng hơn cỏ rác.”

M/ộ Dạ Bạch vẫn ở trong căn hộ của tôi làm tôi biến thành một cô h/ồn dã q/uỷ không có nhà để về.

Cho nên tôi đã nói với chị m/a, “Chị có thể giúp em viết vài thứ để nhắn với M/ộ Dạ Bạch được không?”

Chị m/a thấy cảm động trước những chuyện mà M/ộ Dạ Bạch đã làm nên chị cho rằng tôi cũng bị cảm động rồi.

Chị ấy nói đợi trong phòng tắm có sương thì có thể viết lên trên kính.

Chị m/a rất kích động: “Em muốn viết gì thế? Định tỏ tình à? Hay là nói với cậu ấy em vẫn còn mười mấy ngày nữa có thể sống lại, bảo anh ta đợi em? À, chị không thể viết nhiều chữ được nên em chọn bốn chữ thôi nhé.”

“Bốn chữ nào thế? “Đợi em sống lại” hay là “Em cũng yêu anh”?”

Tôi cười: “Viết là “Cút khỏi nhà tôi”.”

Sau khi M/ộ Dạ Bạch tắm xong, nhìn lên gương thấy bốn chữ “Cút khỏi nhà tôi” thì anh ta liền ở trong căn hộ gọi tên tôi cả đêm như bị đi/ên vậy.

Tôi nghe mà thấy phiền, liền chạy đến bên bờ sông xem người ta câu cá đêm.

Danh sách chương

4 chương
17/05/2023 12:33
0
16/05/2023 11:42
0
16/05/2023 11:41
0
15/05/2023 15:33
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận