Sau khi x/á/c nhận một số chi tiết, lời khai của tôi cũng đã hoàn tất.
Cảnh sát Trần cảm ơn sự hợp tác của tôi, để lại một số điện thoại liên lạc và nhắc nhở tôi những ngày nay ra ngoài phải cẩn thận, chỉ cần phát hiện điều gì bất thường thì lập tức gọi cho cô ấy.
"Nếu không có tình huống gì khác, chúng tôi xin phép rời đi trước, không làm phiền cô nghỉ ngơi nữa."
Tôi gật đầu, định tiễn họ ra cửa.
Nhưng vừa đứng dậy, tôi đột nhiên chú ý đến cánh cửa nhà vệ sinh đang hé mở.
Lòng dâng lên nghi hoặc.
Tôi nhớ rất rõ lúc ra khỏi nhà, mình đã đóng cửa nhà vệ sinh lại.
Sợ hơi lạnh rò rỉ vào tốn điện, mỗi lần bật điều hòa tôi đều phải đóng ch/ặt cửa nhà vệ sinh.
Hay hôm nay tôi quên mất?
Không, đợi đã... Dù có quên đóng cửa thì đèn trong đó cũng phải bật chứ?
Tối nay sau khi nghe điện thoại của mẹ nhắc nhở mấy điều kiêng kỵ tháng cô h/ồn, tôi sởn hết ga nên cắn răng bật toàn bộ đèn trong nhà.
Hiện tại cả đèn trước cửa vẫn còn sáng, sao đèn nhà vệ sinh lại tắt được?
Tim tôi đ/ập thình thịch, một suy đoán lóe lên.
Cảnh sát chỉ x/á/c nhận hung thủ không đột nhập qua cửa chính, nhưng nếu hắn từ nơi khác chui vào thì sao?
"Cảnh sát Trần... không biết cô có thể đợi chút được không..."
"Có chuyện gì vậy?" Cô ấy quay người lại, dường như nhận ra sắc mặt tôi bất thường.
Tôi gật đầu, níu giữ giọng nói khỏi r/un r/ẩy: "Tôi nhớ lúc ra khỏi nhà... đèn nhà vệ sinh đang bật."
Bình luận
Bình luận Facebook