Giờ đây, tôi nằm trong vòng tay Tần Hạo, được hắn chăm sóc, lòng đầy yên bình.

“Tôi thông minh lắm chứ bộ.”

Thật ra tôi không hề ngốc. Kết quả thi đại học của tôi khá tốt.

Tôi không học tiếp, chỉ vì một người từng nói:

“Không học đại học à? Càng khiến tôi phải nhìn cậu khác đi đấy.”

Câu nói đó – là của Tần Hạo, nhưng lúc ấy tôi đang băn khoăn có nên đăng ký không.

Tôi vốn không hứng thú với lý thuyết, nên định không đi học nữa, nhưng ý nghĩ đó chẳng ai hiểu được.

Vậy mà khi nghe Tần Hạo nói thế, tôi lại quyết định luôn.

“Lúc đó anh nói câu đó… là vì em à?”

Tần Hạo khẽ gật đầu, mặt đỏ lên khi nhận lấy trái nho tôi đút.

Hệ thống tức gi/ận đến mức muốn “n/ổ tung”:

“Không được, hai người sẽ không có kết cục đâu!”

Tôi khoát tay: “Tùy.”

Dù sao Tần Hạo cũng không biết – hắn chỉ biết tôi “sống lại” nhưng mất trí nhớ.

Giờ tôi nhớ hết rồi, hắn chỉ cần hạnh phúc là được.

“Cố Khiêm, cậu chỉ còn ba tuần bên Tần Hạo thôi.”

“Tôi và anh ấy là tình yêu thật lòng, không phải tình anh em. Chuyển hệ đi, chắc sẽ có kết cục khác.”

Hệ thống im lặng một lúc, rồi phát giọng đều đều:

“Chuyển chế độ: từ ‘tình anh em’ sang ‘tình yêu’.”

---

Tôi chọn cách tận hưởng từng ngày.

Tôi và Tần Hạo đi lại những nơi của quá khứ, gom từng mảnh ký ức rơi rớt.

Cũng cùng nhau tạo thêm thật nhiều ký ức mới.

“Anh yêu em, Cố Khiêm.”

Hắn ôm tôi trong chăn, ánh mắt dịu dàng.

“Em cũng yêu anh.”

Tôi không còn sợ cái ch*t nữa.

Tháng ngày này, với tôi, như một nghi thức tạm biệt mà ông trời ban lại.

Nếu phải sống mà không thể yêu, đó mới là cực hình.

Đời này, chúng tôi đã nhiều lần phải giả vờ làm “anh em tốt”.

Vậy thì lần này, hãy làm người yêu đi.

Danh sách chương

3 chương
06/10/2025 18:02
0
06/10/2025 18:02
0
06/10/2025 18:02
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu