"Hương Hương! Hương Hương!"
Tôi đột ngột mở mắt, há miệng thở dốc.
Phạm Tiểu Tuyết ôm eo tôi, ngẩng đầu nhìn tôi: "Cậu sao thế?"
Cả người tôi toàn mồ hôi lạnh, tôi giơ tay lên, không hề có băng gì cả.
Tôi lắc đầu: "Không sao."
"Hương Hương, gần đây cậu rất không bình thường đấy." Phạm Tiểu Tuyết lo lắng nói: "Đang đi bình thường bỗng ngây người ra."
Tôi vò đầu, gượng gạo nói: "Không sao đâu."
Khoảng thời gian gần đây, tôi cứ đột ngột rơi vào ảo giác, không phân biệt được rõ đâu là hiện thực đâu là hư ảo.
Lẽ nào là di chứng do lúc trước đ/á/nh nhau với lệ q/uỷ ư?
Tôi quyết định nghỉ ngơi hai ngày, không điều tra tình hình trong trường học nữa.
Khi đến căng tin, tôi lén dùng la bàn âm dương thăm dò Phạm Tiểu Tuyết, la bàn không hề có bất cứ chuyển động nào.
Cũng phải, tôi từng dùng la bàn thăm dò cô ấy rất nhiều lần, đều không có vấn đề.
Tiểu Tuyết sao có thể là q/uỷ được chứ?
Có lẽ do dạo gần đây quá mệt nên th/ần ki/nh có hơi nh.ạy cả.m thôi.
"Hương Hương! Tiểu Tuyết!"
Một người bạn cùng phòng khác tên Lý Khanh ở căng tin phấn khích vẫy tay với chúng tôi. Ba người chúng tôi cùng ăn xong malatang đầy ú ụ rồi quay về nghỉ trưa.
Nhân lúc hai người đang ngủ, tôi nhanh chóng chạy ra hành lang gọi điện thoại cho Lục Thành Tuyết.
Mỗi ngày tôi đều sẽ báo cáo tình hình điều tra trong trường cho Lục Thành Tuyết, dù sao thì tôi cũng chỉ là một tên gà mờ, cần phải có anh ấy chỉ đường cho tôi.
"La bàn không có bất cứ phản ứng gì." Tôi nói.
"Trong một tháng này ngày nào em cũng điều tra mà không có bất kì phát hiện nào." Lục Thành Tuyết nói: "Vậy có lẽ trường học không sao nữa rồi."
"Tìm được thạch trấn linh chưa?"
"Vẫn chưa."
Lục Thành Tuyết chạy khắp nơi như hiện giờ chính là để truy tìm tung tích của thạch trấn linh.
Thạch trấn linh trên mạch âm của nhà họ Lục bị người tr/ộm mất, âm khí trong mạch âm được khuếch tán, khiến cho âm khí trên thế gian cực thịch, m/a q/uỷ hoành hành.
Nếu như không nhanh chóng tìm được thạch trấn linh thì thiên hạ chắc chắn sẽ đại lo/ạn.
"Bên anh đã đến mở mạch âm nhà em, lợi dụng cảm ứng của thạch trấn linh nhà em, chắc hẳn có thể tìm được viên bị mất kia." Lục Thành Tuyết nói.
"Mở mạch âm của nhà em?" Tôi hít hơi lạnh: “Anh đi/ên rồi à?"
Ở Hoa Hạ, có hai mạch âm, một Nam một Bắc.
Một mạch do nhà họ Lục canh giữ, một mạch còn lại được canh giữ bởi nhà họ Thuế chúng tôi, thạch trấn linh là công cụ phong ấn mạch âm.
Hiện giờ mạch âm nhà họ Lục đã mở, m/a q/uỷ tác quái bốn phương, nếu như lại mở mạch âm nhà chúng tôi, mạch âm hai phía cùng mở, không phải cả Hoa Hạ sẽ hoàn toàn tiêu đời sao?
"Chỉ có thạch trấn linh mới có thể cảm ứng được thạch trấn linh, bọn anh cũng không còn cách nào khác. Yên tâm, lần này bọn anh sẽ thật cẩn thật, một khi cảm ứng được vị trí phương hướng của thạch trấn linh sẽ phong ấn mạch âm ngay lập tức. Thời gian mở mạch âm chắc chắn là ngày cuối cùng của tháng này, đến khi đó mạch âm hai phía sẽ mở, âm khí trong trời đất sẽ đạt đến độ mạnh mà trước nay chưa từng có, m/a q/uỷ chắc chắn sẽ xuất hiện. Linh cảm của em rất mạnh, mấy ngày đó em phải thật sự chú ý, nhất định không được hành động một mình."
Bình luận
Bình luận Facebook