Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
"Oa, đây chính là trò chơi thực tế ảo toàn diện?"
Trên con đường tấp nập người qua lại, hai người mới toanh vừa bước chân vào trò chơi đứng ngơ ngác. Một người khoác áo dài của văn sĩ, người kia mặc giáp trụ, rõ ràng là sự kết hợp kinh điển giữa người làm văn và chiến binh.
Chỉ là cặp đôi này có vẻ như chưa từng thấy cảnh tượng này bao giờ, cứ ngó nghiêng nhìn quanh, chẳng khác nào dân quê lần đầu lên thành phố.
"Người mới từ đâu tới vậy? Sao không phải đồ trắng? Mà cũng không thấy tên trên bảng xếp hạng, chỉ được cái mã ngoài dễ nhìn." Người đi đường ngoái đầu nhìn mấy lần rồi thôi.
Trong thế giới mà người chơi có thể tùy chỉnh ngoại hình đến 30% này, họ vẫn nổi bật đến mức ai cũng phải ngoái nhìn.
"Percy, nhìn này, xúc giác chân thật quá, tớ còn sờ thấy cả mạch đ/ập nữa. Không biết có mang cả đặc tính cơ thể ngoài đời vào không."
Giang Tế Đường không biết lấy đâu ra con d/ao nhỏ, Parsons chưa kịp ngăn cản thì cậu đã vạch một đường nông choẹt trên cánh tay.
"Không tự lành lại kìa, nhìn này, không lành. Cảm giác đ/au cũng thật... Hình như còn điều chỉnh được nữa." Giang Tế Đường phấn khích chỉ vào cánh tay.
Bị thương mà còn vui như trẩy hội, người đi đường ai nấy đều liếc xéo.
Parsons chẳng có gì trên người, bèn x/é một góc áo vải thô định băng bó cho cậu.
"Thôi đi, tớ có làm đ/ứt động mạch đâu, tí là tự cầm m/áu ấy mà, không cần băng bó." Giang Tế Đường ngó đông ngó tây, cái gì cũng thấy mới lạ, "Percy, bên kia có tiệm tạp hóa kìa, mình qua đó thử xem."
Parsons vội đuổi theo Giang Tế Đường, cả hai hòa vào dòng người chơi đông đúc.
Chẳng biết trò chơi này thuộc thể loại gì, người qua lại ăn mặc đủ kiểu, toàn trang phục cổ trang được cách tân từ nhiều thời kỳ khác nhau. Mấy cửa tiệm ven đường thì càng kỳ ảo hơn, phong cách Tây Âu rõ mồn một.
Lần này, tiệm tạp hóa mà họ thấy là một cửa hàng kiểu Tây Âu với mái hiên rủ xuống những dải len chiên.
"Tớ có linh cảm, trong đó có thứ tớ cần." Thực ra là hệ thống nhắc nhở, để cậu khỏi mất công đi đường vòng tốn thời gian.
Trong cửa hàng kiểu Tây Âu, NPC cũng mang phong cách Tây Âu, với bộ râu quăn màu nâu, sống mũi cao và đôi mắt sâu.
"Tôi cần dụng cụ tỉa móng tay, cần cả sơn móng tay, loại mau khô chống nước, không phai màu. Cần cả phiến vân mẫu và bột kim ngân." Giang Tế Đường nêu yêu cầu, "Còn cả bộ d/ao khắc gỗ nữa."
NPC vờ chau mày suy nghĩ một hồi, rồi bỗng bừng tỉnh: "À, bạn thân mến, chỗ tôi quả thật có những thứ ngài cần."
Ông ta lấy từ trong tủ ra một lọ sơn móng tay trong suốt cỡ lớn, cả bộ tỉa móng tay, phiến vân mẫu, bột kim ngân và bộ d/ao khắc.
Cái lọ sơn móng tay này phải đến hai ba lít.
"Lô sơn bảo vệ móng tay này đến từ hòn đảo xa xôi ở phương nam, người cá chiết xuất loại keo này từ sinh vật dưới đáy biển.
"Họ bôi nó lên những chiếc móng tay dài của mình, chỉ một chén trà là khô cong, bảo vệ móng tay sắc bén khỏi bị mài mòn.
"Xem này, trân bảo tinh mỹ làm sao, cứ như ngọc bích đang trôi ấy..."
Giang Tế Đường kiên nhẫn nghe ông ta kể xong câu chuyện, cậu chỉ có một câu hỏi: "Bao nhiêu tiền?"
"Đây là lọ duy nhất, nếu ngài thực sự muốn m/ua, ba đồng vàng." Thương nhân kể chuyện xưa đương nhiên là có mục đích, muốn nâng giá.
Một đồng vàng trong game tương đương với 100 xu trò chơi, tức là 100 tệ.
Vậy là lọ sơn móng tay trong suốt này tận 300 tệ?
Giang Tế Đường cười tủm tỉm giơ một ngón tay: "Một đồng vàng."
"Cái gì?"
"Có lẽ người cá rất cần nó, dù sao một trong những vũ khí của họ là móng tay sắc bén mà. Nhưng loài người thì không cần. Nếu bôi lên vũ khí để tăng độ cứng thì nó đã chẳng ế đến giờ. Ế có nghĩa là lỗ vốn, mà tôi đang giúp ông đấy."
Mặt NPC gi/ật giật, suýt nữa thì cho rằng đây là đồng nghiệp, vì giá thực của lọ sơn móng tay này chỉ có 0.8 đồng vàng thôi.
Hai người cò kè bớt một thêm hai, cuối cùng chốt giá 1.2 đồng vàng.
Sau đó, phiến vân mẫu, bột kim ngân, bộ tỉa móng và bộ d/ao khắc hết của cậu 8.8 đồng vàng nữa.
Giang Tế Đường dùng 1.8 đồng vàng còn lại m/ua hai mươi tư màu phấn mắt không thuộc tính và những lọ thủy tinh, que gỗ, bát nghiền dùng để pha sơn móng tay, cùng với hộp màu mini và bút vẽ viền.
Mấy thứ này không tăng thuộc tính nên giá rẻ.
Rời khỏi tiệm tạp hóa, họ không đi tìm người hứa hẹn ngay mà tìm một chỗ yên tĩnh để pha sơn móng tay.
Đã có sẵn sơn móng tay trong suốt, pha màu rất đơn giản, chỉ cần trộn đều với bột phấn mắt, còn có thể thêm bột kim ngân và vân mẫu nghiền nhỏ theo sở thích.
Hai mươi tư màu phấn mắt, thêm bột kim ngân và vân mẫu, Giang Tế Đường pha ra hơn 70 màu sắc và sắc thái khác nhau, rồi sắp xếp chỉnh tề theo hệ màu và độ trong suốt.
Parsons đứng bên cạnh thầm kính phục. Giang Tế Đường mới tiếp xúc với những thứ này lần đầu, nhưng cậu pha chế cực kỳ thành thạo và chuẩn x/á/c. Anh có thể tưởng tượng được người bạn thân này đã pha chế những dược phẩm khó nhằn kia như thế nào, chuẩn từng ly từng tí.
Những màu đỏ trông na ná nhau này: Đỏ hoa hồng, đỏ cà chua, đỏ huyết bò, đỏ lá phong, đỏ lựu, đỏ anh đào, đỏ cherry...
Rõ ràng dùng cùng một loại phấn mắt, nhưng hiệu quả cuối cùng lại đa dạng đến kinh ngạc, đúng là m/a thuật.
"Có phải đang thầm khen tớ: Bạn thân nhà mình thông minh tuyệt đỉnh, cái gì cũng làm được ấy nhỉ?"
Giọng nói hài hước của Giang Tế Đường vang lên bên tai, Parsons đang nghĩ vậy thì sờ mũi, cuối cùng vẫn nhấn mạnh một câu: "Emil vốn dĩ đã rất giỏi, có thể không ngừng học hỏi, chịu được áp lực, chống lại được cám dỗ khi danh tiếng đang ở đỉnh cao."
Anh biết bạn thân có đủ loại khuyết điểm, nhưng cũng biết bạn thân có đủ điều tốt đẹp.
Một con người toàn diện và chân thực.
Nghe vậy, Giang Tế Đường cười ha ha.
"Hồi mới làm móng tay, dù luôn tươi cười niềm nở, nhưng tô lem luốc, vẽ sai nét, vẫn phải xin lỗi rồi đền tiền."
Nhưng bị ch/ửi xong, cậu vẫn ở lại làm thêm hè, còn m/ua móng tay giả về nhà luyện tập không ngừng, bôi rồi xóa, xóa rồi bôi, phòng ốc nồng nặc mùi sơn móng tay.
Chẳng vì gì khác, chỉ vì nghề này thu nhập cao, ít nhất là hơn làm ở tiệm trà sữa. Nếu làm được bộ móng nghìn tệ, tiền hoa hồng cũng được hai trăm.
Cậu còn phải cảm ơn tướng mạo mình hơn người, nếu không chưa chắc đã có cơ hội này.
"Thế giới mạng vẽ về tớ nhiều điều không chân thực lắm, họ thấy một Giang Tế Đường cái gì cũng làm được. Nhưng đó chỉ là vẻ đẹp huyễn hoặc được quyền lực, tài phú và năng lực từ trên trời rơi xuống gia trì thôi. Người trước mắt cậu mới là tớ thật."
Người khác thấy là một Giang tổng ngăn nắp xinh đẹp quyền thế ngập trời, chỉ có Parsons thấy được hào quang cũng bị thất tình lục dục quấy nhiễu, bị áp lực thế tục đả kích, từng chút một phạm sai lầm, chứ không phải một Giang Tế Đường hoàn hảo.
"Tương tự, dáng vẻ chân thật nhất của cậu chỉ có tớ thấy được thôi." Cậu vén mái tóc dài của Parsons, khẽ vuốt gò má anh, hai ánh mắt giao nhau, tình cảm dạt dào.
Gương mặt trắng nõn của Parsons ửng hồng.
Sau khi tán tỉnh xong, Giang Tế Đường lấy ra chiếc cọ nhỏ đã chuẩn bị sẵn: "Tớ thử màu đây."
Parsons quen tay với bộ d/ao khắc, vừa ngắm Giang Tế Đường cúi đầu tô màu lên móng tay, tay anh vừa nhanh vừa chắc, vẻ mặt chuyên chú.
Anh ngắm cũng rất chuyên chú.
"Cậu thấy sao? Đây là tổ hợp màu mùa xuân."
Giang Tế Đường thử màu lên ngón tay mình, cậu dùng xanh biếc tươi sáng, hồng đào đáng yêu, vàng trứng muối đậm đà, xanh trúc trầm ổn và xanh lam nhạt.
Vốn dĩ những màu sắc có phần lộn xộn, nhưng nhờ cậu cẩn thận vẽ lên những hình hoa điểu trùng ngư cùng tông trên móng tay, rồi phủ một lớp sơn bóng trong suốt, trông lại hài hòa đến lạ - mang vẻ đẹp cổ điển.
Parsons ngắm mười ngón tay cậu đặt trong lòng bàn tay anh, một bàn tay đã vẽ móng, một bàn tay chưa.
Xươ/ng ngón tay cậu hơi nhô ra, nhưng da dẻ trắng trẻo sạch sẽ, thêm bộ móng rực rỡ lại không hề khó coi, ngược lại thấy rất hoạt bát đáng yêu.
"Ưm." Lòng bàn tay bỗng bị nhéo nhéo, Giang Tế Đường theo phản xạ rụt tay về, "Nhột."
Parsons hoàn h/ồn, mặt anh đỏ bừng, né tránh ánh mắt dò xét của bạn thân: "Ừ, đẹp lắm."
"Thật không? Tớ biết ngay gu thẩm mỹ của tớ tuyệt hảo mà."
Cậu vui vẻ mang theo bộ sơn móng tay và bạn thân đến nơi cần đến, chính là chỗ người hứa hẹn làm từ thiện.
Hình như ban quản trị trò chơi cố tình để trống một bãi đất cực lớn cho hoạt động này, mỗi bang hội được bốc thăm ngẫu nhiên một gian hàng.
Gian hàng của "Cười Vang Tinh Anh Đoàn" của người hứa hẹn nằm ở một góc bãi, nhỏ bé như hạt mè trên quảng trường gạch đ/á rộng cả trăm mẫu này, vô cùng không bắt mắt.
"Cậu là kỹ sư cấp ba nhận lời mời đến đấy à? Người này là ai? Đúng rồi, tôi còn chưa biết cậu có kỹ năng sinh hoạt gì?" Người hứa hẹn đợi dài cổ ở cái hội trường vắng tanh này, may mà NPC được mời với giá cao cuối cùng cũng xuất hiện trước khi hắn bị ép xuống tuyến.
"Tôi..."
Giang Tế Đường vừa mở miệng, người hứa hẹn đã bật dậy khỏi ghế, vội vàng giao cho cậu một cái tủ nhỏ và một túi tiền.
"Đây là tất cả nguyên liệu mà bang hội có thể dùng, cậu xem mà dùng. Nếu không đủ thì dùng tiền này m/ua thêm. Mẹ tôi sắp đến kiểm tra phòng rồi, tôi phải đi ngay, sau đó giao hết cho cậu đấy."
Hắn nói xong liền biến mất ngay trước mắt, chỉ còn lại Giang Tế Đường ôm tủ nhỏ và Parsons ngơ ngác nhìn nhau.
Hai người thu dọn cái góc nhỏ này, Giang Tế Đường bày hết đồ nghề sơn móng tay ra, tìm lệnh bài, viết lên dòng chữ "Sơn móng tay, từ 1 đồng vàng, người đầu tiên miễn phí, mười người đầu giảm giá".
Parsons thì bày ra mấy khúc gỗ nhỏ, anh ngồi đó ngắm nghía một khúc, nghĩ xem nên khắc gì.
Chỗ này vắng quá, bang hội này lại là bang nhỏ vô danh nữa. Dù cả hai có khuôn mặt ăn ảnh, nhưng thế giới trò chơi đâu thiếu trai xinh gái đẹp, x/ấu xí ngược lại dễ gây chú ý hơn.
Thế là mười mấy phút trôi qua, chỉ có vài người tò mò ngó nghiêng, mà cũng chỉ là xem cho vui chứ không định ngồi xuống.
"Một đồng vàng, tôi m/ua được mấy bình th/uốc đỏ lam ấy chứ."
"Mấy sạp khác toàn một hai xu, cái này thu phí đắt quá."
Người chơi hình như không định lãng phí tiền vào những thứ họ không hiểu rõ và không cần thiết. Giang Tế Đường không sốt ruột, cậu mở nắp lọ sơn, tô lên một màu mới cho chiếc móng tay còn trống.
Ồ, chưa thấy bao giờ, xem thử xem sao.
Ồ, sao không ai m/ua thế? Mình xem thử xem.
Ồ, có người hóng hớt kìa, hóng cái gì thế? Mình xem thử xem.
Một người chơi tò mò dừng lại, hai người, ba người... Đến khi cậu vẽ xong lên móng tay, trước sạp đã có cả chục người đứng xem.
"Anh đẹp trai chủ sạp ơi, anh vẽ cái gì đấy?" Một cô nàng tóc đuôi ngựa vung vẩy song chùy tò mò hỏi.
"Sơn móng tay," Giang Tế Đường cười giới thiệu, "Một kiểu trang trí mà người ở thế giới cũ rất thích, làm xong có thể giữ được cả tháng, đến khi móng tay mới mọc ra."
"Ra là sơn móng tay, em nghe thầy giáo nói rồi." Trong đám đông có tiếng bừng tỉnh ngộ.
Trải qua bao năm tháng, lại giãy giụa ở bờ vực sinh tồn bao năm tháng, nhiều thứ đã trở nên mơ hồ và xa lạ, bao gồm cả những thú vui tiêu khiển "tinh thần" như sơn móng tay.
"Dầu keo bảo vệ móng tay từ tộc người cá biển sâu, có thể bảo vệ móng tay hiệu quả, phòng ngừa mài mòn đ/ứt g/ãy. Đồng thời còn thể hiện cá tính riêng nữa. Mọi người biết trang điểm mắt, môi, tai, cũng có thể thử trang trí móng tay xem sao.
"Bây giờ chưa khai trương, người đầu tiên miễn phí nha."
Lời quảng cáo của cậu chẳng mấy hấp dẫn, nhưng hai chữ "miễn phí" lúc nào cũng câu được cá. Vừa dứt lời, một người đã chen lên ngồi vào ghế, chìa ra mười ngón tay thon dài: "Tôi làm."
Đây là một cô gái khá mũm mĩm, lớp trang điểm đào vừa phải tôn lên vẻ tươi tắn đáng yêu, đôi mắt lấp lánh ánh sao, tràn đầy mong đợi: "Tôi muốn làm giống trên tay anh, vẽ hoa ấy."
"Có thích màu nào không?" Giang Tế Đường giới thiệu những màu sơn móng tay, "Bên này là tông đỏ, hồng đào, hồng dưa hấu, hồng lựu..."
"Tôi thích cái này!" Cô nàng chọn màu hồng dưa hấu có độ trong suốt cao.
Người vây quanh càng lúc càng đông, họ ngắm Giang Tế Đường tỉa tót móng tay cho cô nàng, rồi quét một lớp dầu bóng màu đỏ. Lớp dầu bóng nửa trong suốt như mứt hoa quả sền sệt, trông đã thấy ngọt ngào.
Giang Tế Đường vẽ những cánh hoa đào phấn trắng ở những góc độ khác nhau trên lớp dầu bóng đang đông lại, còn phối thêm những chiếc lá xanh lục đáng yêu. Chờ màu khô, cậu phủ lớp dầu bóng trong suốt cuối cùng.
Nhưng đó chưa phải là hết, Giang Tế Đường lấy ra những mảnh bảo thạch vụn hiếm có, bé tí xíu như hạt vừng, lấp lánh ánh sáng bảy màu.
Cậu cẩn thận chọn những mảnh không xô lệch lắm, lại có hình thoi, dán bằng keo thành hình những đóa hoa nhỏ.
Những đóa hoa bảo thạch nổi trên móng tay lấp lánh, mắt vị khách cũng lấp lánh theo.
"Xong rồi."
Giang Tế Đường cười nói, cậu cầm chiếc bút vẽ vừa dùng định đi rửa thì bỗng trong không khí vang lên một giọng nói không phải của người.
"Trang bị lớp bảo vệ móng tay đặc biệt, phòng ngự +1, mị lực +1."
Lại còn có niềm vui bất ngờ thế này? Giang Tế Đường nhìn những người chơi khác, họ rõ ràng nghe thấy, lại còn vô cùng động lòng.
"Oa, sao lại đẹp thế này?"
Cô khách vừa làm móng lại chẳng mấy hứng thú với mấy điểm thuộc tính cộng thêm, cao thủ giờ ai chẳng có thuộc tính ba chữ số? Cộng thêm 1 hay 2 điểm chẳng đáng là bao.
Cô nàng đi/ên cuồ/ng chụp ảnh bộ móng tay rồi gửi cho hội chị em. Đôi bàn tay đầy đặn phú quý bất ngờ hợp với lớp sơn móng màu đỏ, trông vừa duyên dáng vừa sang trọng.
"Cảm ơn anh nhé, lát nữa em dẫn khách đến cho anh."
Những màu cơ bản và họa tiết hoa vụn đơn giản nhất, nhưng khách hàng lại rất hài lòng, rõ ràng được suất miễn phí mà vẫn khăng khăng đưa một đồng vàng cảm tạ.
Nhưng đồng vàng này còn chưa kịp chạm đất đã biến mất, một khung trong suốt hiện ra, trên đó là bảng xếp hạng doanh thu từ thiện của tất cả bang hội.
Kèm theo một tiếng leng keng, "Cười Vang Tinh Anh Đoàn" ở vị trí bét bảng nhích lên một chút, số tiền từ thiện sau tên bang cũng từ 0.3 thành 1.3 đồng vàng.
"Phanh" một tiếng, hai chiếc chùy sắt rơi xuống mặt bàn, c/ắt đ/ứt ánh mắt Giang Tế Đường đang ngắm nghía thứ hạng của các bang hội khác.
Vị khách đầu tiên vừa đi thì vị khách tiếp theo đã ngồi vào ghế, chính là cô nàng tóc đuôi ngựa lúc nãy.
"Tôi không thích dùng một màu, có thể trộn hai màu không?"
Nhận được câu trả lời khẳng định, cô nàng lập tức chỉ vào những màu đã nhắm từ trước: "Cái này với cái này, họa tiết tùy anh."
Vàng nghệ và xanh lá mạ, Giang Tế Đường nghĩ nghĩ: "Vẽ hoa quả được không?" Cô nàng này ăn mặc kiểu đáng yêu, vẽ mấy trái cây tròn trịa màu vàng xanh lá thì phong cách sẽ thống nhất hơn.
"Được ạ."
Cùng lúc đó, Parsons bên cạnh cũng khai trương, một chiến sĩ đã để mắt đến thanh ki/ếm gỗ anh vừa khắc.
"Gh/ê thật, cái đồ chơi ki/ếm gỗ bé tí này mà cũng cộng 6 công kích à? Anh làm kiểu gì đấy?"
"Cái gì? Cộng 6 công kích á?
Bao nhiêu tiền? 20 xu, cũng không đắt lắm. Cái người lảm nhảm đằng trước kia, không m/ua thì né ra đi," Người đến sau nghe mà động lòng, vung tay gạt người kia ra, "Tôi có nguyên liệu, anh khắc cái to hơn được không?"
"Được," Parsons gật đầu, "Thêm tiền."
Chương 287
Chương 27.
Chương 9
Chương 16
Chương 19
Chương 12
Chương 17
Chương 15
Bình luận
Bình luận Facebook