Trịnh Lan là một người phụ nữ khá mạnh mẽ và hay để ý thể diện.
Cô ta đã nhiều lần bí mật tìm gặp chị gái tôi, hy vọng thuyết phục Tiểu Huệ từ bỏ cuộc thi.
Như vậy, con gái cô ta không những đoạt giải nhất mà còn được đại diện trường tham gia hội thi cấp thành phố.
Trịnh Lan đề nghị bồi thường cho Tiểu Huệ bằng vật chất.
Thậm chí còn nài nỉ chị tôi phải đảm bảo Tiểu Huệ tự nguyện rút lui.
Nhưng kết cục, chị gái tôi đã nhiều lần từ chối thẳng thừng.
Từ đó, Trịnh Lan và chị tôi hoàn toàn c/ắt đ/ứt qu/an h/ệ.
Cô ta không những sa thải chị tôi mà còn vu cáo chị với công ty giúp việc bằng những lý do vô căn cứ.
Sau khi rời nhà Trịnh Lan, chị tôi vốn không để bụng chuyện này.
Cho đến nửa tháng trước, cảnh sát đã đến trường chất vấn Tiểu Huệ.
Nguyên nhân là Trịnh Lan tố cáo mất một sợi dây chuyền vàng, nghi ngờ Tiểu Huệ lấy tr/ộm trong lần đến chơi nhà.
Trước lời chất vấn của cảnh sát, Tiểu Huệ kiên quyết phủ nhận.
Dù không có bằng chứng nhưng việc Tiểu Huệ bị thẩm vấn đã nhanh chóng lan truyền.
Thêm vào đó, con gái Trịnh Lan còn đi khắp nơi thêm dầu vào lửa.
Trước khi bị kết tội, Tiểu Huệ đã bị nhà trường kỷ luật.
Mấy ngày sau, để bảo vệ danh tiếng, trường học đã hủy tư cách dự thi hội họa của Tiểu Huệ với lý do vô lí.
Từ đây, con gái Trịnh Lan thuận lợi đoạt giải nhất.
Khi biết Trịnh Lan tố cáo Tiểu Huệ ăn tr/ộm, chị tôi tức đến mức lên cơn đ/au tim.
Chị nhất quyết không tin Tiểu Huệ lại đi tr/ộm đồ.
Suốt hai tháng làm giúp việc cho nhà họ Trịnh, chị biết rõ trong nhà họ có lắp camera.
Chỉ cần cảnh sát điều tra camera, ắt sẽ minh oan được cho Tiểu Huệ.
Thế là chị tôi tìm đến cảnh sát, yêu cầu kiểm tra camera nhà Trịnh Lan.
Nhưng kết quả, Trịnh Lan khai báo hệ thống camera đã hỏng.
Bình luận
Bình luận Facebook