Sau khi giao phó xong nhiệm vụ, đêm đã khuya.
Tôi đang định lẻn về theo đường cũ... Đèn phòng ngủ tầng hai bỗng sáng rực.
Trước khi đi, tôi đã khóa ch/ặt cửa phòng với lý do cần nghỉ ngơi.
Ngoại trừ Lục Vũ Triết, không ai dám vào.
Khi vòng về cổng trang viên, tim tôi đ/ập thình thịch.
Quả nhiên, Lục Vũ Triết đang dựa vào cửa, ánh mắt hắn như móc câu xiết ch/ặt lấy tôi.
"Lâm Mục."
Giọng hắn lạnh buốt đến rợn người.
"Em nên có một lời giải thích hợp lý."
Bình luận
Bình luận Facebook