Ngày thứ hai, có người vừa gõ cửa vừa gọi tôi, là chủ trọ đẹp trai tốt tính của tôi.
Lần này anh ta xách theo một cái rổ lớn, khoé môi nở một nụ cười nhẹ, vừa mới sáng sớm đã đột kích nhan sắc với tôi.
Chủ nhà mở lời trước: “Thật xin lỗi, tối hôm qua làm ồn cô rồi chứ? Dê từ trong chuồng chạy ra rồi, tôi phí rất nhiều công sức mới bắt lại được.”
Tôi phản ứng lại, lời anh ta nói có thể là tiếng động lạ vào tối hôm qua: “Không có không có, tôi ngủ rất sâu. Ủa, anh còn nuôi cả dê sao? Sao lúc trước chưa từng thấy?”
“Bình thường tôi đều nuôi ở xung quanh núi, hôm qua mới dắt về.”
Lời này của anh ta hình như có chút không hợp lý, hôm qua tôi ở nhà cả ngày, sao không nhìn thấy anh ta dắt dê về, tôi lại muốn hỏi nhưng anh ta ngay lập tức đổi chủ đề.
“Uyển Uyển, đây là xà phòng sữa dê tôi mới làm từ sữa dê tối hôm qua vắt, cô lấy đi dùng thử đi.”
Nửa đêm đi vắt sữa dê, đây là sở thích quái lạ gì vậy.
Cứ lấy không đồ của người ta khiến cho tôi cảm thấy ngại ngùng, vì thế tôi đã đề nghị: “Xà phòng thủ công của anh tốt như vậy, tôi nhất định sẽ tuyên truyền cho anh với người hâm m/ộ của tôi, rồi anh lại mở một tiệm online để cho mọi người đều đến m/ua!”
Nhưng anh ta lại nói với tôi: “Không, chuyện này đừng nói với người khác.”
Tôi có chút buồn bực, người b/án hàng không phải đều hy vọng khách hàng của bản thân ra sức tuyên truyền sản phẩm của mình để cho việc kinh doanh ngày càng tốt sao, tại sao anh ta còn sợ người khác biết chứ?
Dường như anh ta nhìn thấy sự nghi vấn của tôi: “Xà phòng thủ công tuy dùng tốt, thế nhưng nguyên liệu cũng rất có hạn, vì vậy chỉ cung cấp cho người có duyên và một số khách hàng cũ, nhiều quá sẽ không đủ chia đâu.”
Cuối cùng ánh mắt xinh đẹp của anh ta nhìn về phía tôi: “Uyển Uyển, cô và tôi rất có duyên.”
Tôi bị nhìn đến nỗi có chút x/ấu hổ, cũng đúng, xà phòng thủ công của anh ta có hiệu quả tốt như vậy, có lẽ khá mắc, tuy không nhiều khách hàng nhưng có lẽ cũng ki/ếm được không ít.
Nhưng suy nghĩ này rất nhanh đã bị tôi phủ định, người đến tìm anh ta để m/ua xà phòng, từ cách ăn mặc có thể nhìn thấy đa số không phải là những người giàu có gì, có lẽ không chịu nổi chi phí quá lớn.
Nhưng nếu như anh ta b/án những thứ này cho người có tiền, vậy thì không phải ki/ếm nhiều hơn sao?
Nghĩ như thế nào cũng không đúng, tôi quyết định không suy đoán lung tung nữa, có lẽ vốn dĩ người ta đã giàu sẵn rồi, làm những việc này không phải vì tiền thì chính là vì chơi đùa thôi.
Nếu không sao lại cho tôi thuê căn nhà với giá thấp như vậy.
Bình luận
Bình luận Facebook