Đám đang kích động cảnh đều sững sờ, cũng bị dọa sợ.
Mặt tái nhợt, cô lạnh liếc nhìn đám kia: "Các người gì nhằm tôi, có bị thương những người liên quan."
"Cô... Cô có tịch!"
"Đúng Đừng có vờ người tốt! Cô chính một con ly tinh biết x/ấu hổ!"
Ánh mắt trở sắc lạnh: một bài vô căn cứ trên weibo mà bảo người x/ấu? Tuy bạn nhỏ, nhưng mong trước gì bạn cũng động n/ão một chút, từng lời nói và động của bạn đều đại diện thần của có để bị người khác lợi dụng mà biết! Như đang bôi nhọ thần của đấy!"
Ninh biết, lúc cô có nói gì họ cũng sẽ lọt nhắc đến thần mà họ hâm m/ộ.
"Từ nào đến lượt cô dạy bảo bọn đấy!"
"Thật cô nói cũng có lí... Vừa rồi ai đ/á thế, đây! Không phải nói dùng b/ạo l/ực, nhiều chỉ trứng thôi cơ mà?"
"Phải Ai Chúng đây để đòi lại công bằng chứ phải đến để bôi nhọ ấy!"
........
Đám bạo động tạm thời cũng ổn định rốt cũng chen được trường quay.
Quách Khải Thắng cô đến, vội vàng gọi cô phòng đến rồi à! Mau đây ngồi đi!"
"Đạo diễn, em lỗi, gây phiền phức đoàn rồi...." áy náy, cô người.
Thấy tiều của Khải Thắng vội an ủi: "Người khác hiểu chẳng rõ sao? Cái bài đó nói cô có năng xuất rõ ràng nói Còn nói... khụ, nói cô ngủ tất cả mọi người đoàn.... Tôi người chẳng rõ? Chuyện nhiều rồi, ai đúng ai sai, tự khắc biết!"
"Cảm ơn đạo diễn." Vào những lúc mà Khải Thắng vẫn phía điều cô vô cùng cảm kích.
"Nhưng, quả thật ảnh hưởng lớn cô nhìn vẻ mặt tiều của cô nếu cô nghỉ ngơi vài cô cứ ở nhà nghỉ ngơi khỏe hẳn đi?" Khải Thắng góp ý.
Ninh lập tức nói, "Không cần đâu. Em tiếp! Vốn dĩ của em gây ảnh hưởng lớn cả đoàn rồi, nếu lại liên tiến trình em có cũng hết tội đâu!"
Quách Khải Thắng thái kiên quyết của liền tỏ vui "Haiz, được! Nếu nổi định phải nói đấy!"
Sau khỏi chỗ của đạo diễn, bỗng bị kéo mạnh một góc người.
Người kia tỏ sốt ruột, ngay đến quả vàng chói kia trông cũng có vẻ bơ phờ: Tịch, tay bà sao chứ?"
"Vết thương nhỏ thôi, xử lí qua bận tâm nói.
Giang phát cáu: "Tôi vốn định up tin đính chính thích biết, nhưng lại mật mã weibo vào, nói giờ mà sẽ hại bà...."
Ninh vỗ ng/ực lộ vẻ mặt vui mừng: "May mà vẫn thông minh đấy."
Giang cảm thật thương: "Đồ phụ nữ vô lương tâm, chỉ bà thôi, được sao!"
Ninh bất dĩ "Nếu thật sự tôi, nhắc trước biết, lát sẽ giả vờ một đóa Tiểu Bạch Hoa, phải phối hợp tôi, được lộn xộn, nếu trách tuyệt giao ông!"
Giang ngoáy ngoáy tỏ tin nổi: "Vừa rồi bà nói gì cơ?"
"Tiểu Bạch Hoa, có đề?"
"Bà có chắc một đóa Bá Vương như bà có hoàn thành được thử khó khăn như không?"
"BIẾN!"
Bình luận
Bình luận Facebook