Khi NPC Mị Quỷ Nhìn Thấy Bình Luận

Chương 12

15/05/2025 18:29

Buổi khiêu vũ được tổ chức vào buổi tối. Trước khi cùng Liên Tín đến phòng thử đồ, chúng tôi đã dạo quanh khu lâu đài rộng lớn này khá lâu.

Trên hành lang tầng hai của biệt thự, những bức tranh quý giá được treo san sát, tác phẩm này nối tiếp tác phẩm kia. Cuối cùng, chiếm trọn một bức tường lớn là bức chân dung tập thể của gia tộc Cain.

Tôi ngửa mặt lên, đọc dòng chữ khắc dưới khung tranh:

"Đây là một gia tộc bị nguyền rủa. Họ sở hữu khối tài sản vô tận, đổi lại phải gánh chịu số phận t/ử vo/ng thảm khốc không thể tránh khỏi. Muốn phá giải hoàn toàn lời nguyền, cần ghép đủ mảnh ghép và tìm ra đáp án thực sự."

Gia phả của họ như gốc cây đại thụ xum xuê, từ trên xuống dưới hóa thành mạng lưới rễ chằng chịt. Ở tận cùng hệ thống rễ này, duy nhất có một khung tranh trống trơn mang tên Abyss - chủ nhân của vũ hội.

Abyss Cain, kẻ sống sót cuối cùng của dòng họ, trong bước đường cùng đã mời tất cả mọi người đến biệt thự để cùng giải mã bí ẩn hòng thoát khỏi cái ch*t thương tâm.

Liên Tín bước đến bên tôi cùng ngắm nhìn. Tôi giải thích: "Trong game kinh dị không bao giờ cho thông tin vô ích, nên cần ghi nhớ tất cả."

"Anh biết."

Ánh mắt nâu nhạt của anh thoáng chút hoài niệm:

"Vì á/c m/a trước đây của anh cũng thế, lúc ấy anh yếu ớt hơn bây giờ nhiều, bọn anh toàn dùng cách này để qua màn."

"Chủ nhân thích người đó."

Không phải câu hỏi, mà là khẳng định. Nói câu này xong, lòng tôi chợt chua xót, mong manh hi vọng anh sẽ phủ nhận.

Liên Tín đáp thẳng thừng: "Ừ, rất thích. Cô ấy đã đồng hành cùng anh suốt chặng đường dài thuở ban đầu."

Tôi không nhịn được hỏi: "Sau đó thì sao?"

"Sau này ư..." Giọng anh chùng xuống: "Cô ấy ch*t rồi."

Câu chuyện đến đây đã vượt quá giới hạn lịch sự. Tôi im lặng, tiếp tục quan sát những bức chân dung trên tường. Bảy thế hệ trải dài hai thế kỷ, thông tin về họ được giấu khắp các ngóc ngách biệt thự.

Từ tờ báo trong thư phòng đến cuốn nhật ký trong thư viện... tôi chợt nhớ ra điều gì đó.

Khúc nhạc khiêu vũ kết thúc. Người đàn ông đeo mặt nạ q/uỷ Satan giơ cao khẩu shotgun gào thét:

"Đến giờ giải đố! Các vị khách quý, đã đoán được danh tính vũ công đối diện chưa? Ba... hai... một... cùng cởi mặt nạ nào!"

Tôi nhìn thẳng vào đối phương, từ tốn nói:

"Ngài Winny, dù ch*t trong hỏa hoạn nhưng ngài đã chịu đựng cực hình khủng khiếp. Lửa làm sập cầu thang, thanh giằng kim loại xuyên qua tấm ván gỗ đ/âm thẳng vào cổ ngài. Mãi đến khi lửa tắt, người ta mới phát hiện bộ xươ/ng không đầu của ngài trong đống tro tàn. Vì thế ngài trở thành cô h/ồn mất đầu, đúng chứ?"

Winny Cain tháo mặt nạ. Bên dưới là khuôn mặt trống rỗng không một nét.

"Chúc mừng những người trả lời đúng! Còn các vị không đoán trúng, hãy đón nhận màn tẩy n/ão bằng kẹo đồng này!"

Lửa phụt ra từ nòng sú/ng. Một nhóm người nữa bị loại khỏi cuộc chơi.

Tôi thở phào. Dựa vào trí nhớ, có lẽ mình sẽ qua ải an toàn.

Vòng thứ hai cũng suôn sẻ, cho đến khi đối thủ vòng ba xuất hiện. Tôi ngây người: "Kỳ Uyên?"

Danh sách chương

5 chương
07/05/2025 10:35
0
07/05/2025 10:35
0
15/05/2025 18:29
0
15/05/2025 18:29
0
15/05/2025 18:29
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu