Tôi gặp lại Chu Vọng khi đi chọn quà cho Uất Cẩn Diễn.
Chu Vọng đỏ mắt nhìn chằm chằm vào cổ tôi.
Ở đó có dấu vết do Uất Cẩn Diễn để lại.
"Em và Uất Cẩn Diễn lên giường rồi?" Chu Vọng nghiến răng hỏi.
"Liên quan gì đến cậu."
Nói xong, tôi đi vòng qua Chu Vọng rồi bỏ đi.
Vừa về đến nhà đóng cửa lại.
Uất Cẩn Diễn đã ôm tôi từ phía sau, áp mặt vào vai tôi.
"Đi đâu vậy?"
"Vẫn còn sức lực thế này."
Sau khi ở cùng Uất Cẩn Diễn, mới phát hiện anh ấy dính người kinh khủng.
Tôi đưa cho anh ấy một cái túi.
"Đi m/ua quà cho anh rồi."
Tôi vô tình biết sinh nhật của Uất Cẩn Diễn.
Sinh nhật lần thứ hai mươi tám.
Tối qua tôi bị anh hành hạ đến ch*t đi sống lại.
Vừa tỉnh đã phải bò dậy đi m/ua quà.
Có tinh thần như vậy, tôi cảm thấy sau này làm gì cũng sẽ thành công.
Uất Cẩn Diễn đưa mắt nhìn vào cái túi rồi đón lấy.
Anh lười biếng nói.
"Anh vẫn thích em."
Tôi: "Không được nữa, người em đ/au lắm."
"Ừ, không làm." Uất Cẩn Diễn nói: "Muốn ôm em thôi."
Bình luận
Bình luận Facebook