Tôi tham gia một chương trình du lịch thực tế. Ngày đầu tiên phát sóng, mọi người quây quần nướng BBQ. Đột nhiên, tôi cảm thấy hoa mắt chóng mắt, người toát mồ hôi lạnh, đứng không vững. Theo phản xạ, tôi nắm lấy tay chàng trai cao lớn trước mặt, miệng lẩm bẩm "BBQ..." rồi ngất xỉu.
"Ch*t đói mất rồi!"
Tỉnh dậy, một gương mặt điển trai hoàn hảo áp sát trước mắt khiến tôi nghẹt thở. Đó là nam thần Cố Diễn Xuyên! Hiện tại chúng tôi đang ở trên xe cấp c/ứu, ngoài anh ra còn có anh quay phim. Thấy tôi tỉnh, họ thở phào nhẹ nhõm.
Cư dân mạng trên livestream bàn tán xôn xao:
‘Hoảng quá! May là Tống Từ An không sao. Tôi chưa từng thấy biểu cảm cuống quýt muốn khóc của Cố ảnh đế bao giờ.’
‘Mắt anh đỏ hoe luôn kìa! Còn nhất định phải lên xe cấp c/ứu mới yên tâm!’
‘Đó là vì Cố ảnh đế nhà ta tốt bụng thôi, ai ngã trước mặt anh ấy mà chả thế.’
Nhận thấy camera vẫn đang quay, tôi vật vã định ngồi dậy. Cố Diễn Xuyên đ/è vai tôi xuống, giọng trầm ấm: "Nằm yên đi."
"Em không sao, chỉ là thức khuya với tụt đường huyết thôi." Tôi vội giải thích, sợ bị anti-fan bảo ké fame. Ngày đầu ghi hình đã ngất thì đúng là đáng ngờ thật.
Cố Diễn Xuyên: "Dù thế nào cũng phải nghỉ ngơi. Tới viện rồi tính tiếp, em nằm ngoan đi."
Cư dân mạng:
‘Tôi thấy giọng điệu này hơi... chiều chuộng quá rồi đấy.’
‘Giá như Tống Từ An không phải con trai, tôi gh/en tỏng mặt ra lúc nào không hay.’
‘Ui chao! "Nằm ngoan" nghe ngọt lịm tim!’
‘Khóe miệng tôi căng hơn nòng AK rồi này!’
Tới bệ/nh viện, bác sĩ bảo tôi đi lấy m/áu. Tôi hét thất thanh như gà bị c/ắt tiết. Y tá gi/ật mình: "Chỉ lấy m/áu thôi mà, không đ/au đâu."
Cố Diễn Xuyên cũng an ủi: "Đừng sợ, nhắm mắt lại là được."
"Không chịu đâu!" Tôi hoảng lo/ạn ôm ch/ặt lấy eo anh. Cả người Cố Diễn Xuyên cứng đờ, hai tay cứng nhắc giơ ra giữa không trung.
Thấy anh không phản kháng, tôi đắc chí rúc đầu vào ng/ực anh, gào thảm thiết: "Hự hự... em sợ lắm! Làm sao bây giờ! Cố Diễn Xuyên ơi... em sợ quá đi!"
Cả livestream điếng người:
‘Cái này... hơi quá giới hạn rồi đấy.’
‘Không nói lấy m/áu còn tưởng đang bú sữa đó!’
‘Đm! Cậu ta cọ mặt vào chỗ nào kia! Chỗ nào kia!!’
‘Đừng tưởng là con trai thì được tự tiện sờ soạng nam thần của bọn tôi!’
‘Phát gh/en rồi đấy nhé!’
‘Chờ xem đi, Cố Diễn Xuyên sẽ đẩy cậu ta mà quát “Đừng lắm chuyện"!’
Giữa lúc mọi người chờ xem kịch vui, Cố Diễn Xuyên đỏ mặt nhưng không những không đẩy ra mà còn khom người xuống dỗ dành: "Không sao đâu, em đừng sợ."
Chị y tá mải xem cảnh này đến mức quên chọc kim. Cố Diễn Xuyên ra hiệu, cô ấy mới vội vã khử trùng lại. Anh nhẹ nhàng vỗ lưng tôi để đ/á/nh lạc hướng. Một chút đ/au nhói rồi xong việc.
Tôi ngước đôi mắt lệ nhòa nhìn anh. Cố Diễn Xuyên thở dài ấn bông gòn hộ. Cư dân mạng phản đối kịch liệt:
‘Theo tôi, đang cho con bú thì không nên đi lấy m/áu.’
‘Y tá: Mải lấy m/áu quên lấy mạng mấy người rồi :) ‘
Có người còn phát tán ảnh chế tôi đang cười híp mắt: ‘Đây gọi là "sợ" ư?!’
Một hủ nữ lão làng bình luận táo tợn: ‘Giống y chang công trà xanh giả vờ sợ để chui vào lòng thụ.’ Nhưng do bàn tán quá sôi nổi nên dòng bình luận này nhanh chóng bị trôi mất.
Bình luận
Bình luận Facebook