Điều đến trước kết quả
Lại tin trai sắp trở về.
Ch*t tuyệt đối không để gặp Khả.
Con nhóc này người hay m/a chưa rõ, lỡ nó làm hại Dương thì đời như toi.
Khả đang ăn sáng, vẫy tay: "Thôi đừng ăn một chỗ!"
Tôi nh/ốt nó vào phòng ngủ phụ.
Nhưng nó đột nhiên đề phòng: "Không đi! Ba nh/ốt vào tủ à?"
Con nhóc này chưa sợ mà!
Tôi xắn áo chuẩn bị ra tay.
Đúng lúc Hoàng Tú cũng nhận tin nhắn của hỏi tôi: nó có gọi điện cho không?"
"Ôi em trai rồi!"
Khả reo lên.
Chưa kịp ứng, nó đã chân trần lao vụt ra cửa.
Tôi gi/ận dữ quát Hoàng Tú: đi/ên rồi! Nhắc đến trai làm hả?"
Bà ta co rúm người, bản năng che đầu.
Cánh lộ ra chi chít vết bầm tím s/ẹo x/ấu xí.
Không rảnh xử lý bà ta, đuổi Khả.
Khi xuống đến tầng thì Khả đã đứng trước cổng tập mặt đối mặt với trai vừa đến nhà.
Quả nhiên, Dương đứng ch/ôn chân như tượng đ/á.
Ánh mắt nhìn Khả ngập tràn hoặc, khó kinh ngạc.
Môi trai khẽ run lên thốt ra tiếng thì thào: "Chị...gái?"
Bên cạnh nó còn có dâu lai của Tống Duyệt.
"Khả Khả! Quay đây ngay!"
Tôi cuống quýt sợ dâu lai nhìn thấu bất thường.
Nhưng bé rõ ràng rất ý, đảo mắt nhìn Khả từ đầu đến chân:
"Cô bé này ai?"
Dương vừa mở miệng, ngắt lời:
"Đây em gái của Dương!"
Tuyệt đối không để nhà họ Tống biết thật.
"Em gái?" Tống tỏ ngờ.
"Chung có em gái bao giờ? Sao chưa nghe nhắc? Cô bé này giống như không lẽ..."
"...là gái của ấy?"
Tôi kinh thanh minh:
"Trời đất, nghĩ đâu xa! Đây gái bố, sao của Dương còn chưa cưới vợ, đâu ra cái!"
Giải thích mãi, Tống mới tạm tin Khả không phải riêng của Dương.
"Dù không phải nhưng gia nhà đã bị lừa. Cứ nói là..."
Bình luận
Bình luận Facebook