Ngũ Hoàng tử đi chẳng báo tin.
Sáng hôm sau, một mình một ngựa rời đi.
Chỉ để lại mảnh giấy nhỏ, gửi cho ta.
Nét chữ đẹp đẽ, bút pháp sắc sảo.
"Vãn Muội muội : Sách vở của Chiêu Vinh, học hành tấn tới hơn xưa, đa tạ nàng. Có nàng chăm nom nó, lòng ta an định."
Vẻn vẹn hai câu, ngoài việc đưa Chiêu Vinh đi, đến giờ vẫn để nàng ở bên ta.
Ta mơ màng đứng đó, gió thổi qua, cuốn lên mảnh giấy tàn chưa ch/áy hết dưới đất.
Cùng nét chữ với tờ giấy trong tay ta này.
Chỉ đọc được một câu:
"Lần trước lần này tránh mặt nàng, nàng có trách ta không?"
Bình luận
Bình luận Facebook