Không bao lâu sau, cảnh sát đến.

"Hứa Nhiên đúng không? Sau này đừng báo cảnh sát giả nữa. Còn có lần sau thì sẽ tạm giam." Cảnh sát nghiêm túc giáo dục.

Tôi ngây ngẩn cả người.

Bên ngoài cửa lại trống không.

Người giao hàng vừa rồi vậy mà không thấy đâu!

Rõ ràng tôi nhìn thấy khắp người anh ấy toàn là m/áu đang nằm trên đất, còn mất đầu...

Sau khi cảnh sát rời đi, tôi lùi lại phía sau cửa.

Người ch*t sao có thể biến mất không có một dấu vết được?

Tôi vô thức sờ soạng túi.

Mẩu giấy kia cũng không thấy đâu nữa!

Lẽ nào những chuyện vừa rồi xảy ra đều là ảo giác?

Tôi vò mạnh tóc, đây rốt cuộc là chuyện gì?

Tôi cứ vậy ngồi đợi cho đến trời sáng.

Ngày hôm sau, tôi vẫn đến nhà tang lễ Thành Nam.

Tôi cảm thấy, tất cả chuyện xảy ra hôm qua không phải là ảo giác.

Tôi nhất định phải làm rõ chân tướng, nếu không người tiếp theo ch*t sẽ là chính bản thân tôi!

Tôi bắt xe đến nhà tang lễ.

Đến đại sảnh từ biệt.

Người vô cùng thưa thớt.

Rất nhanh tôi đã nhìn thấy bạn gái của Lý Trình.

Cô ấy tên là Lữ Hinh, cả người mặc đồ đen, sắc mặt tiều tụy.

Lúc trước Lý Trình từng gửi thiệp mời đám cưới cho chúng tôi.

Đám cưới của cậu ta và Lữ Hinh đã x/á/c định vào ngày 11 này.

Lý Trình đột nhiên xảy ra chuyện, bạn gái cậu ta nhất định không chịu được.

Tôi đi đến an ủi mấy câu.

Rồi đi thăm Lý Trình.

Lý Trình nằm trong qu/an t/ài.

Khoảnh khắc nhìn thấy cậu ấy, tôi sợ hãi đến nỗi tim sắp ngừng đ/ập.

Chỉ thấy bụng cậu ta nhô lên, miệng há rộng.

Trong hàm răng còn có thịt vụn và tóc!

Trong đầu tôi, lập tức hiện ra người giao hàng bị gặm cắn đầu kia.

"Lý Trình, Lý Trình, cậu ấy!"

Tôi không nhịn được mà giữ lấy Lữ Hinh, chỉ vào Lý Trình, lắp bắp nói.

"Lý Trình làm sao?" Lữ Hinh có hơi nghi ngờ.

Khi tôi đến gần xem lần nữa, chỉ thấy Lý Trình nằm ở đó.

Cơ thể vì bị ngâm trong nước mà hơi trương phình.

Là dáng vẻ ch*t đuối thường thấy.

Chứ không phải dáng vẻ q/uỷ quái tôi vừa nhìn thấy khi nãy.

Lẽ nào, tôi lại sinh ra ảo giác sao?

Người đến phúng viếng dần dần nhiều lên.

Đột nhiên, tôi cảm thấy có một ánh mắt u ám đang nhìn mình.

Tôi ngẩng đầu, nhìn về phía ánh mắt nhìn tôi.

Kỳ quái, chỗ đó rõ ràng trống không, không có một bóng người.

Mà khi nhìn về một nơi, cả người tôi đột nhiên cứng đờ.

Trên di ảnh đen trắng của Lý Trình, đôi mắt kia, đang ghim ch/ặt vào tôi!

Ánh mắt đó, ngập tràn oán h/ận!

Danh sách chương

5 chương
24/07/2023 10:53
0
24/07/2023 10:49
0
24/07/2023 10:45
0
24/07/2023 16:48
0
24/07/2023 15:44
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận