Người yêu cũ khó chơi

Chương 24

15/08/2025 16:53

Hình như Kỳ Việt đã uống rất nhiều rư/ợu, khoé mắt đỏ hoe.

Hắn kéo tôi ra hành lang, không vui hỏi:

“Sao hôm nay em không đến xem anh thi đấu?”

“Hả? Em không biết mà.”

Ánh mắt hắn càng thêm u ám.

“Anh đã nhắn tin cho em, em không xem à?”

“Ờ......Dạo này bận quá, có lẽ em bỏ lỡ mất rồi.”

Tôi x/ấu hổ xoa mũi.

Kỳ Việt vô cảm nhìn tôi, toát lên vẻ dữ tợn như cơn bão sắp ập tới.

Tôi vô thức lùi một bước.

“Xin lỗi anh nhé, chúng ta nói chuyện hôm khác đi, em vẫn chưa ăn tối với bạn cùng phòng xong.”

Vừa quay lưng, tôi đã bị hắn nhanh tay kéo lại.

“Định đi đâu đấy?”

Hắn giữ ch/ặt tôi, lôi phắt vào nhà vệ sinh.

“Hà Dật Phàm, đồ vô tâm, không xem anh thi đấu còn đi xem người khác?”

“Dám không xem kỹ tin nhắn của anh, đáng bị dạy dỗ!”

Kỳ Việt trưng vẻ mặt gi/ận dữ, cúi xuống hôn tôi, vừa hung dữ vừa mãnh liệt.

Hắn ấn tôi tựa vào cánh cửa, tay siết ch/ặt eo tôi.

Dần dần, bầu không khí thay đổi.

Mắt tôi ươn ướt, tôi đẩy hắn một cái:

“Đừng thế nữa, em phải đi rồi.”

“Em nghĩ em còn đi được đâu?”

Kỳ Việt cắn vào cổ tôi, tôi khẽ rên lên.

Tôi c/ầu x/in, bảo hắn đừng làm bậy.

Bỗng nhiên, hắn khẽ cười:

“Lúc này giọng em còn hay hơn cả lúc em thu âm audio.”

“Đồ khốn!”

Tôi lườm hắn, hắn lại càng hăng hơn.

Kỳ Việt ghì ch/ặt tôi, khiến tôi không nhúc nhích được.

Cảm nhận được thứ gì đó, tôi đột nhiên cứng người.

“Anh đi/ên rồi? Đừng làm ở đây!”

“Đừng động đậy!”

Hắn đ/è vai tôi xuống, dưới cơn say, ánh mắt hắn đầy d/ục v/ọng.

Kỳ Việt lúc này khiến tôi hơi h/oảng s/ợ.

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân.

Lương Dĩ An đang tìm tôi.

“Hà Dật Phàm, cậu có trong đó không?”

“....”

Tôi căng cứng người, tim như bị treo lơ lửng.

Kỳ Việt thấy tôi căng thẳng, còn cố tình cắn vào dái tai tôi.

Tôi lại lườm hắn.

Lương Dĩ An đang quanh quẩn ở bên ngoài, tôi không dám hé răng nửa lời.

May mắn là một lúc sau, Lương Dĩ An đã đi mất.

Tôi quay lại đ/á Kỳ Việt một cái, hắn chỉ cười gian xảo.

Hắn thổi vào tai, lúc này toàn thân tôi nóng bừng.

Kỳ Việt còn định tiếp tục, tôi vội vàng đẩy hắn ra:

“Chỗ này bẩn lắm, đừng có làm trò dại dột.”

Kỳ Việt véo nhẹ dái tai tôi, lười biếng gật đầu:

“Cũng phải.”

“Vậy chúng ta đổi chỗ khác đi.”

Ủa? Rồi…

Sau đó, tôi bị hắn dẫn đi.

Nhưng tôi không ngờ, nơi khác đó lại là khách sạn.

Suốt cả đêm, không biết tôi đã gọi ‘anh ơi’ bao nhiêu lần.

Hắn còn bắt tôi đọc lời thoại audio cho hắn nghe.

Đúng là đồ bi/ến th/ái.

......

Danh sách chương

4 chương
15/08/2025 16:53
0
15/08/2025 16:53
0
15/08/2025 16:53
0
15/08/2025 16:53
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu