Tiểu Bạch Thỏ Hung Dữ

Chương 10

25/03/2025 17:43

Khi về đến nhà, tôi phát hiện có một vị khách không mời chính là ông bố nửa năm chẳng gặp mặt của tôi.

"Ngày ngày chẳng làm việc gì tử tế, chỉ biết la cà bên ngoài!"

Vẫn như xưa, vừa thấy mặt đã lên giọng dạy đời.

Đang bực bội thì càng không muốn tiếp chuyện. Tôi thay dép xong, bỏ qua ông ấy đang ngồi trên sofa, đi thẳng vào phòng.

"Ngày mai bố hẹn cô cháu của lão Chu rồi. Hai đứa tối mai ra Túy Hiên Lâu gặp mặt, ăn mặc đứng đắn vào. Địa chỉ bố đã gửi cho con rồi."

"Không đi."

"Không đi cũng phải đi! Suốt ngày bám lấy đàn ông như thế còn ra thể thống gì! Con đùa giỡn thì tùy, nhưng đừng đùa thành thật!"

Tôi dừng lại, mu bàn tay nắm ch/ặt tay cầm cửa phòng nổi gân xanh.

"Cô gái đó tên Chu Tri Tri, vừa tốt nghiệp cao học, con…"

"Anh ấy tên là Thẩm Tự."

Tôi quay người ngắt lời.

"Con không đùa. Anh ấy chính là việc hệ trọng cả đời của con. Ngoài anh ra, con không muốn yêu bất cứ ai!"

Tôi nói rõ: Nhất định sẽ ở bên anh ấy. "Ông đồng ý thì có thêm con trai, không đồng ý cũng mất luôn đứa con trai duy nhất này."

"Làm ăn buôn b/án, ông biết chọn lựa thế nào cho có lợi mà."

Tôi quẳng một đống lời xong, đóng sầm cửa.

Chốc lát sau, bên ngoài vang lên một tiếng ch/ửi gi/ận dữ, tiếp theo là tiếng cửa bị đ/ập mạnh đến rung trời.

Tôi nằm bẹp trên giường, cảm giác thất bại chưa bao giờ rõ ràng đến thế.

Những chuyện xảy ra tối nay cứ lần lượt hiện lên trong đầu.

Từ nhỏ tôi đã lớn lên trong sự vây quanh của người khác, bên cạnh lúc nào cũng là những con người sang trọng, tao nhã. Sau khi trưởng thành, những kẻ tự động bám lấy tôi, bất kể nam hay nữ, cũng chẳng hề ít.

Nhưng ai sánh được Thẩm Tự đây?

Kể từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, trái tim tôi đã rối lo/ạn đến mức không thể kiểm soát.

Mỗi đêm khi gi/ật mình tỉnh giấc giữa cơn mơ, trong đầu tôi lúc nào cũng chỉ tràn ngập hình bóng cao g/ầy của anh ấy.

Tôi chưa từng để tâm đến ai như vậy.

Mỗi ngày đúng giờ đều nhắn tin hỏi han, chăm chỉ chạy đến khoa của anh ấy còn hơn về nhà.

Tôi cũng có thể cảm nhận được—anh ấy không phải là hoàn toàn không có ý gì với tôi.

Đến tận bây giờ, tôi vẫn nhớ rõ dáng vẻ lo lắng không thể che giấu của anh ấy khi tôi bị thương.

Đó là sự bận tâm theo bản năng.

Tôi không biết anh ấy đang bận tâm điều gì.

Rõ ràng tôi đã dốc hết lòng mình, thẳng thắn và trần trụi bày tỏ tình yêu, vậy mà anh ấy vẫn có thể giữ giọng trầm ổn mà bảo tôi đi.

Thật nhẫn tâm.

Nhưng trên đời luôn có một người như vậy, dù anh ấy đẩy bạn ra bao nhiêu lần, bạn vẫn không thể c/ắt đ/ứt, không thể buông tay, không thể từ bỏ.

Không nỡ từ bỏ, không nỡ rời xa, dù có mặt dày đến mức nào cũng chỉ muốn ở bên anh ấy.

Tôi gi/ật lấy một cái gối úp lên mặt, tứ chi quẫy đạp đầy bực tức, đ/ập lo/ạn lên giường, thậm chí đ/á hết cả chăn xuống đất.

Sau một màn ăn vạ kịch liệt, cục tức trong lòng mới tan đi một chút.

Tôi thở dài một hơi thật dài.

Haiz, biết làm sao được? Người mình thích, ngày mai lại tiếp tục theo đuổi thôi.

Nhưng trước khi theo đuổi, tôi phải xử lý cái mớ rắc rối mà ông bố khốn nạn của tôi gây ra đã.

Tôi lấy điện thoại ra, chuẩn bị kết bạn với cô gái kia, giải thích rằng tôi đã có người mình thích, xin lỗi một tiếng rồi hủy cuộc gặp.

Thế nhưng, khi tôi mở danh thiếp WeChat lên, nhìn thấy ảnh đại diện của cô ấy, bốn chữ to đùng đ/ập vào mắt...

【Bà Mối Hạng Vàng】

Dòng trạng thái mới nhất trên trang cá nhân của cô ấy:

"Cặp đôi thứ 55 mà tôi ghép đôi đã thành công! Quả nhiên không có mối nhân duyên nào mà tôi không se được! Đặt cọc 9999 tệ, có thể tư vấn trực tiếp hoặc từ xa."

Không hề do dự, tôi lập tức kết bạn với cô ấy, chuyển ngay 10.000 tệ.

【Cô Chu này, tối mai cô có thể nể mặt ăn một bữa ở Túy Hiên Lâu không?】

Danh sách chương

5 chương
23/03/2025 17:51
0
23/03/2025 17:51
0
25/03/2025 17:43
0
25/03/2025 17:35
0
25/03/2025 17:32
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận