Nhất Thiên Phong Tuyết

Chương 6

04/04/2024 14:40

6

Nhưng đời thì không như là mơ.

Phụ thân có ý từ chối, Chu Cố Đường biết, vậy nên hắn đã mang theo một lễ vật.

Nghe mấy người ở sảnh trước nói, lúc đó Chu Cố Đường chỉ chậm rãi cười nhẹ, mở lễ vật ra trước mặt phụ thân và mẹ kế của ta.

Bên trong là chiếc lưỡi m/áu me be bét của cháu trai mẹ kế, hắn nói:

“Kẻ này lại dám rêu rao khắp nơi, nói hắn muốn cưới đại tiểu thư nhà họ Giang, Giang Chiếu Tuyết, đúng là nực cười.”

“Vu khống, chế nhạo, theo luật pháp của Đại Nguy, xử ph/ạt c/ắt lưỡi.”

“Giang Chiếu Tuyết là thê tử chưa qua cửa của Chu Cố Đường ta, ai dám đụng vào nàng ấy, cũng tức là muốn gây sự với ta. Giang thái phó, ngài nói xem?”

Cho dù phụ thân đã lăn lội trong vòng quan lại nhiều năm, cũng chưa từng nhìn thấy th/ủ đo/ạn m/áu me tà/n nh/ẫn như vậy.

Mẹ kế ngất ngay tại chỗ, sau khi tỉnh lại thì nôn mửa không ngừng.

Sau khi Chu Cố Đường ra khỏi sảnh chính, hắn đến tìm ta.

Ta đang vẽ tranh, tấm lụa trắng trải trên án thư, Chu Cố Đường đứng chắn cửa sổ, hời hợt đặt một cây trâm lên bàn.

Cây trâm làm bằng đ/á quý và lông chim trả, lần gần nhất ta được nhìn thấy cây trâm như vậy là ở cung yến, cài trên tóc quý phi nương nương, là vật tiến công của nước Nam.

Cực kỳ quý giá.

Ta mím môi, do dự hồi lâu. Tay cầm bút siết ch/ặt rồi lại buông,

Ta chân thành nhìn Chu Cố Đường:

“Ta từng bị từ hôn.”

Năm chữ đơn giản như thế, lại như siết ch/ặt yết hầu ta. Cả đời này ta cẩn thận dè dặt, chỉ một sai lầm đó, lại đủ để đoạt mạng ta, đủ để khiến ta từ nay không thể ngóc đầu lên được.

Chu Cố Đường mỉm cười, ánh mắt trầm lắng: “Thì sao?”

“Nhưng ta chỉ bị từ hôn mà thôi.” Ta hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh nhất có thể, “Ta là học trò xuất sắc nhất trong mười năm trở lại đây của học viện cho nữ tử, ta từng lo liệu chuyện cung yến giúp quý phi nương nương, làm việc gì cũng cực kỳ ổn thỏa, chuyện trong nhà không cần ngài phải bận tâm. Ta sẽ là một người vợ tốt.”

Cưới ta, không phải ý tưởng gì x/ấu lắm đâu.

Vậy nên, Chu Cố Đường, ngài có thể đừng vứt bỏ ta ở đây một mình được không?

Chu Cố Đường tiến lại gần một chút.

Lòng ta bất chợt thấp thỏm, ánh sáng đọng trên gương mặt hắn, tựa như vụn vàng.

Hắn cài chiếc trâm lên mái tóc ta, lau đi giọt nước mắt lăn dài trên má:

“Ta biết nàng là cô gái tốt nhất Thượng Kinh này, ngày nào Chu Cố Đường ta còn ở đây, thì nàng sẽ trải qua những ngày tháng tốt đẹp nhất.”

Chu Cố Đường thấp giọng dỗ dành:

“Vậy nên, đừng khóc nữa.”

Danh sách chương

5 chương
04/04/2024 14:43
0
04/04/2024 14:41
0
04/04/2024 14:40
0
04/04/2024 14:13
0
04/04/2024 14:12
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận