X/á/c khô của đứa trẻ kia chính là con bài u/y hi*p Tô Hỉ Nhi.
Xuất phát từ sự áy náy với đứa trẻ.
Nguyện vọng của cô ta chỉ là cho con uống được ngụm sữa.
Đây chính là chấp niệm của cô ta.
Linh h/ồn của đứa trẻ bị phong ấn ở trong một sợi dây chuyền.
Sợi dây chuyền này ở trên tay ai thì Tô Hỉ Nhi sẽ nghe lời người đó.
Lúc đầu Tô Hỉ Nhi muốn b/áo th/ù.
Cô ta là oán q/uỷ, thời gian lại ngắn ngủi, khi đó cô ta nào có thể đấu lại được đạo sĩ chứ.
Khi đó cô ta hung dữ đi đến nhà chồng b/áo th/ù nhưng bị bắt ngay tại trận.
Bọn chúng dùng đứa bé trong tay u/y hi*p cô ta.
Chỉ cần cô ta làm việc giúp bọn chúng thì sẽ đưa đứa trẻ cho cô ta, để cô ta cho bú sữa.
Tiếng kêu khóc của đứa trẻ vang vọng mãi không dứt.
Tô Hỉ Nhi thỏa hiệp, cô ta ôm đứa con trong lòng, sự áy náy trong lòng nháy mắt đã được khỏa lấp.
Nhưng đứa trẻ vừa ăn no thì bị đạo sĩ mang đi.
Chỉ cần cô ta đáp ứng yêu cầu của bọn họ, cô ta mới có thể ôm đứa bé lần nữa.
Cứ thế, xá lợi Bồ T/át mẹ con mà nhà chồng Tô Hỉ Nhi tốn bốn năm tu luyện cuối cùng đã hoàn thành.
Bọn chúng đúc cô ta thành tượng Bồ T/át.
Thờ cúng trong "Phật đường” được xây dựng đặc biệt.
Chỉ cần những người muốn thực hiện nguyện vọng ước nguyện với dây chuyền, chắc chắn điều đó sẽ thành công.
Pho tượng Bồ T/át này được truyền tiếp qua các đời trong nhân gian.
Thời gian trôi đi, không còn ai biết rõ lai lịch của pho tượng Bồ T/át này nữa.
Chỉ biết là rất linh.
Bình luận
Bình luận Facebook