Ông ta không còn do dự nữa, quỳ bò đến trước mặt bà nội.
"Bà Ba, c/ầu x/in bà hãy giúp đỡ tôi, tôi không muốn ch*t!"
“Cha tôi đã ch*t, mẹ tôi cũng phát đi..ên rồi, con mụ vợ tôi đã bỏ nhà theo người đàn ông khác mười năm trước.”
"Tôi là người duy nhất còn tinh tường trong gia đình.”
"Bất luận bà cần bao nhiêu tiền tôi cũng sẽ trả, cho dù tán gia bại sản tôi cũng đưa hết tiền cho bà."
"Chỉ c/ầu x/in bà c/ứu tôi......"
Nghe được những lời này của Vương Trường Quý, tôi bất giác muốn cười.
Âm dương trong cơ thể tôi mất cân bằng nên năm giác quan của tôi cũng khác với người thường.
Khi càng tức gi/ận tôi lại càng muốn cười.
“Hihi… trên người ông có mùi tanh thối, chỉ có người làm chuyện á..c mới có loại mùi này.”
“Hihihihihi….”
Bà nội không nhẫn nại được bèn gõ vào đầu tôi một cái.
"Ninh Ninh, cháu lại không ngoan ngoãn nữa rồi, đừng dọa người ta."
Tôi bĩu môi và không nói gì.
Trong lòng đang nghĩ, bà nội đang dạy dỗ Ninh Ninh thì có liên quan gì đến An An tôi?
Làng của Vương Trường Quý ở ngay bên cạnh, tên là làng Ngọc Gia, cách đây hơn một giờ đi bộ.
Tôi hét lên muốn đi cùng.
Lúc này mặt trời đang giữa trưa, âm dương trong cơ thể mất cân bằng, nếu tiếp xúc quá nhiều năng lượng dương, h..ồn vía sẽ có nguy cơ bất ổn.
Nhưng tôi nhất quyết đi theo, bà nội không cho phép, tôi đành trèo lên vai Vương Trường Quý, ôm đầu và kéo tai ông ta.
Khi Vương Trường Quý bị bàn tay nhỏ bé của tôi chạm vào, cả người nhảy dựng lên như một con khỉ với mái tóc xù.
"A a a! Sao tay cháu lạnh thế?"
"Bà Ba! Bà Ba, bà để ý cháu bà chút đi."
Bà nội rất bất lực, kéo tôi ra khỏi lưng Vương Trường Quý.
Lấy quả hồ lô từ thắt lưng ra và đưa cho tôi.
“Muốn đi cũng được, uống cái này trước đi.”
Khi mở hồ lô ra, mùi rư..ợu trộn lẫn với mùi m..áu xộc thẳng vào mặt.
Đó là rư..ợu âm được pha với q..uỷ đan.
Lần trước bà đã bắt giữ được linh h..ồn của kẻ gi*t người hàng loạt.
Vì khi còn sống đã phạm tội rất nghiêm trọng, cho nên khi ngâm rư..ợu cũng có mùi m..áu tanh vô cùng, do đó tôi vẫn luôn không chịu uống.
Nhưng lúc này tôi muốn ra ngoài chơi, không uống bà nội chắc chắn sẽ không cho tôi đi cùng.
Chỉ có thể bịt mũi, không cam tâm tình nguyện uống vài ngụm lớn.
“Cháu uống rồi, như này được rồi chứ?”
“Hừm.”
Bà hừm lạnh lùng một tiếng.
Giơ tay bế tôi từ dưới đất lên: “Đi thôi.”
Từ làng của tôi đến làng của Vương Trường Quý phải đi qua một ngọn núi, tiếp tục băng qua một con sông.
Vốn dĩ đường núi chỉ cần đi mất hai, ba giờ đồng hồ, nhưng chúng tôi đi từ trưa cho đến khi trời tối là không đi nữa.
Sắc mặt của Vương Trường Quý có chút khó coi, mặt trắng bệch, hơi thở hổ/n h/ển nhìn về phía bà nội tôi.
“Bà Ba…. này….. có chuyện gì vậy?”
Sắc mặt bà tôi trở nên nghiêm trọng, bà lấy ra một nắm hương rồi dùng đầu ngón tay châm lửa, cắm bốn xung quanh đầu đường.
Trong miệng lẩm bẩm niệm.
"Tiểu lão thái mang theo đương sự cùng cháu gái tới đây, không biết đắc tội với thần tiên đường nào."
"Mạng sống con người đang bị đe dọa, xin các vị thần tạo điều kiện dễ dàng hơn, đến khi đó nhất định sẽ để đương sự cúng tế rư..ợu và thịt..."
Khi Vương Trường Quý nghe được lời nói của bà nội, bị dọa sợ đến mức suýt nhảy dựng lên.
"Bà Ba, có cái gì đó phải không?"
Bà nội trừng mắt nhìn: “C..âm miệng.”
Sau đó lại nói: "Còn không quỳ xuống."
Bọn họ không thể nhìn thấy nhưng tôi có thể nhìn rất rõ ràng.
Từ lúc chúng tôi bước vào khu rừng này, một con m..a núi mặt đầy m..áu luôn đi theo chúng tôi.
Đôi mắt anh ta màu xanh, mặt là màu đỏ như m..áu, có những chiếc răng nanh dài.
Nằm trên cây cao nhìn chằm chằm vào chúng tôi.
Khí đen thoát ra từ miệng có thể khiến bà nội và Vương Trường Quý không ngừng xoay vòng vòng tại chỗ.
Tôi cảm thấy rất thú vị nên tôi xoay vòng vòng cùng họ.
Sau khi nghe thấy bà nội hứa hẹn cúng đồ ăn và rư..ợu, con m..a núi mặt đầy m..áu bất động, nhưng nhìn Vương Trường Quý với ánh mắt lộ ra vẻ tham lam, nước bọt tí ta tí tách chảy xuống, rơi vào cổ Vương Trường Quý.
Thấy tôi đang nhìn chằm chằm vào cái cây, ánh mắt bà nội tôi trở nên sắc bén: “Ninh Ninh, con đã nhìn thấy gì?”
Tôi cười nói: “Nó nói nó không muốn uống rư..ợu thịt, cũng không cần ăn thịt, nó muốn ăn thịt người.”
Sau đó chỉ vào Vương Trường Quý nói: “Nó nói, nó muốn ăn thịt ông.”
Bình luận
Bình luận Facebook