Truỵ Long

Chương 12

17/05/2024 21:17

Tôi gi/ật b/ắn mình, cảm giác tim cũng đã dừng lại mất một nhịp.

Phương Kình phản ứng rất nhanh, đưa tay kéo lấy Vương Lộ nói: “Anh Hàn!”

“Ai dà, chuyện giữa mấy cô gái thôi, ai đó... cơ thể khó chịu ấy mà.”

“Ồ.” Hàn Thần gật gật đầu, cũng không biết có tin hay không.

“Sáng ra không thấy mọi người đâu hết làm tôi sợ hết h/ồn, còn tưởng mọi người bị sói tha đi mất, mau quay về ăn cơm thôi.”

“Được!”

Phương Kình đi theo Hàn Thần trước tiên, biểu cảm trên mặt vẫn tự nhiên như thường, phía sau lại ra sức ra hiệu với chúng tôi, ý bảo chúng tôi đừng thể hiện quá rõ ràng.

Tôi nhìn theo bóng lưng của Hàn Thần, đầu óc ngẩn ngơ.

Hôm nay anh ấy mặc một chiếc áo polo màu đen, mái tóc đen tự nhiên rủ xuống, dáng người cao g/ầy thẳng tắp, nhìn vẫn nho nhã như ngày thường.

Người đàn ông này đã ở bên tôi mấy tháng, làm sao có thể là q/uỷ quái gì đó được chứ...

Thế nhưng, những điều lạ thường thường ngày của Hàn Thần cứ xuất hiện trong đầu tôi.

Từ trước đến nay cứ hễ đến tối anh ấy sẽ không nói chuyện với tôi, chưa bao giờ gặp tôi lúc tối, chưa bao giờ đồng ý qua đêm cùng với tôi...

Giống như trời vừa tối là anh ấy sẽ phải biến mất.

Giống như cô bé Lọ Lem vậy.

Chân tôi mềm nhũn, loạng choạng đi theo Vương Lộ về phía trước.

Yêu nhau mấy tháng, tôi mới phát hiện ra bạn trai của mình...

Có thể không phải là người!

Phương Kình không hổ là người viết tiểu thuyết, đầu óc chạy nhanh, lập tức đã nghĩ ra cách.

Ăn cơm xong đã tìm cớ đi vệ sinh gọi tôi và Vương Lộ đến.

“Nghe này, buổi trưa chúng ta tìm cớ chạy bộ, nơi này quá cổ quái, chúng ta buộc phải rời đi ngay!”

“Vì sao không chờ đến tối rồi hẵng đi?” Vương Lộ nhíu mày: “Dù sao buổi tối cũng không có ai.”

“Cô gái ngốc của tôi ơi!” Phương Kình dở khóc dở cười nói: “Em cũng nhìn thấy rồi đấy, nơi q/uỷ quái này buổi tối đều là sương m/ù dày đặc, chúng ta đi thế nào được?”

“Vả lại buổi tối lên núi, em định làm đồ ăn cho sói à?”

“12 giờ trưa, tôi tìm cơ hội quật ngất Hàn Thần, chúng ta liền rời đi!”

...

Buổi trưa, chúng tôi tìm lý do không ăn cơm ở nhà thím Vương.

“Để tôi thể hiện tài năng cho mọi người! Ngứa tay lâu lắm rồi!”

Phương Kình nhìn chúng tôi cười nói, thêm củi vào bếp lò.

“Gì cơ, cậu cũng muốn thử à!” Hàn Thần cười m/ắng: “Cho cậu thể hiện đó!”

“Trải nghiệm cuộc sống mà, mọi người chờ đó!”

Phương Kình nào biết nấu ăn, cả bữa cơm sống dở chín dở, thế nhưng trong chúng tôi cũng không có ai có tâm trạng ăn cơm, đều chỉ qua loa và bừa vào miệng.

Phương Kình ăn được một nửa thì đặt bát xuống bàn, nói là đ/au bụng.

Hàn Thần gắp rau, chê bai: “Thật là lãng phí, chẳng lẽ ăn mới đ/au bụng...”

Anh ấy còn chưa nói xong.

Phương Kình phía sau đang cầm một gậy gỗ, thở dốc nhìn Hàn Thần ngã ra đất, mặt mày tái mét:

“Chạy mau!”

Danh sách chương

5 chương
15/05/2024 19:42
0
17/05/2024 21:17
0
17/05/2024 21:17
0
17/05/2024 21:17
0
17/05/2024 21:17
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận