Tôi Chỉ Là Giang Hồ Mõm, Đừng Lại Gần!

Chương 2

27/05/2025 17:45

Người đàn ông cụp mắt xuống, thều thào nói: "Cho tôi điếu th/uốc."

Tôi nhét một điếu vào miệng hắn.

Hắn đờ đẫn nhìn tôi, đột nhiên hé môi, dùng răng nanh cắn ch/ặt điếu th/uốc.

Đầu lưỡi chạm vào đầu lọc, hắn ngửa cằm lên, dí điếu th/uốc của hắn vào điếu th/uốc tôi đang cầm.

Lửa bùng lên.

Ánh cam lập lòe ánh lên trong đôi đồng tử đen thẫm.

Hắn nói: "Cảm ơn."

Động tác quá nhanh khiến tôi không kịp phản ứng, đầu điếu th/uốc đã chạm vào nhau.

Tôi lập tức lùi ra sau, nhíu mày tỏ vẻ gh/ê t/ởm theo bản năng.

Hắn thấy rồi.

Nhưng tôi chẳng buồn xin lỗi.

Đồ đi/ên, đàn ông con trai gì mà lại châm th/uốc kiểu kinh t/ởm thế.

Tôi lạnh nhạt: "Không sao. Đừng kể với ai là được."

Trước khi rời đi, tôi chợt nhớ điều gì, quay lại đ/á phát hai cái vào mông hắn.

Hậu trường.

Đồng nghiệp tán dương: "Chú mày giỏi thật, thằng cu đó bị mày dạy dỗ cho giờ đi cà nhắc rồi kìa."

Tôi im lặng nhận lời khen.

Dường như mỹ nam bớt ngang ngạnh hơn trước, thậm chí còn chịu nói thêm vài câu với đại ca.

Đại ca vui lắm, quyết định cho hắn ra ngoài m/ua ít quần áo.

Tất nhiên phải có người canh chừng.

Đáng lẽ việc này chẳng dính đến tôi, lúc ấy tôi đang bận dẫn lũ đàn em đi cư/ớp địa bàn Ngân Lạc Loan.

Ch/ém gi*t nửa chừng thì nhận điện thoại, đồng nghiệp bảo có việc gấp phải đến ngay.

Không kịp thay đồ, tôi đeo sú/ng ngang hông, mặc nguyên bộ vest đen nhuốm m/áu, phóng xe đến trung tâm thương mại.

Mỹ nam thì vẫn là mỹ nam ấy.

Chỉ khác là đã khoác lên mình áo sơ mi trắng cùng quần vải lanh dài thướt tha, đứng lặng như tượng ngọc giữa sảnh.

Sau khi được tắm rửa, chải chuốt, hắn trông như viên ngọc được mài giũa, lộng lẫy đến mức yêu nghiệt.

Đồng nghiệp đẩy tôi: “Thằng cu này lại chọc đại ca nổi gi/ận rồi, mày vào đi, quen tay rồi còn gì."

Tôi tuyệt vọng: "Sao lại là tao?"

Đồng nghiệp: "Trong đám này chỉ có mày nhuộm tóc vàng, giống giang hồ nhất. Mày không đi thì ai đi?"

Phía xa, đại ca gầm lên: "Giang Chí Kiều! Tôi hỏi lần cuối, cậu mặc hay không?"

Đó là chiếc áo voan đen, vải mỏng tang gần như trong suốt, chi chít lỗ hổng.

Mỹ nam cười lạnh: "Thẩm Huy, mày chỉ giỏi mấy trò đê tiện hèn hạ thôi à? Tao nói cho mà nghe, tao không mặc, ch*t cũng không..."

Chưa dứt lời, hắn đã lao về phía tôi, đẩy bổ tôi xuống đất, cưỡi lên người gi/ật lấy khẩu sú/ng chĩa vào thái dương mình.

Tôi h/ồn xiêu phách lạc.

Thật đúng là đồ đi/ên! Liên quan gì đến tôi?

Tôi vội ôm ch/ặt hắn, thì thào dỗ dành:

"Đừng cứng đầu nữa. Em ngoan ngoãn nghe lời, lát nữa anh cởi áo cho em khoác ngoài, được không?"

Giang Chí Kiều im lặng.

Sợ đại ca lại bắt tôi "xử lý" hắn, lúc đỡ hắn dậy tôi hết lòng nịnh nọt, muốn tôn hắn lên làm bố cũng được.

Danh sách chương

4 chương
27/05/2025 17:45
0
27/05/2025 17:45
0
27/05/2025 17:45
0
27/05/2025 17:45
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu