Dịch giả: hoangtruc - nhóm HTP
Thừa dịp tối, rời khỏi Trung Phong, phía dưới bàn lồ, bờ Thông Thiên Hà ngoài Dùng thân bây giờ, hoạch vài giọt Thông Thiên Hà khó, tùy vài cửa ải tu trông coi, Thông Thiên lấy mười giọt sông.
Gộp chung tất với nhau vừa vặn cẩn thận mang về phủ. trầm ngấp lát, đầu hấp thu.
Mấy ngày sau, hấp thụ nội, tụ tầng hải thứ tất việc tu hành.
“Tiếp theo, đó tan từ từ mấy giọt Thông Thiên Hà hợp nội bước Trúc hậu kỳ!” phấn chấn, viện tử, nhỏ chắp lòng ngạo nghễ nhủ thầm.
“Bây Trúc Trung rất lợi hại rồi!”
“Ta lợi hại như vậy, hội trở trưởng lão…” liếc nhìn trên khu vực đ/ốt giữa Trung Phong, giác rõ vật Vĩnh Hằng Bất Diệt kia nằm rõ ràng nơi nào, cách gì đoạt luôn đầy muộn.
Hiện bỏ nghĩ chui đó tr/ộm lấy vật Vĩnh Hằng Bất Diệt kia nhìn phòng hộ phủ Quân Uyển sâm nghiêm như vậy, chút cả.
“Làm sao trở trưởng lão đây? Khiêu chiến Quân Uyển?” vuốt cằm.
“Khiêu chiến chuyện, muốn phục a, tầng tầm quan trọng ta, đệ tử thiếu được…Chỉ càng ngày càng trọng ta, khiêu chiến Quân Uyển, trở đại trưởng lão thuận chương được.” nhẹ gật đầu, mình nghĩ rất đúng hất lên.
“Hiện nay trọng ta, chuyện gì đó rung động…”Bạch chuyện khó khăn gì lắm. Thời tính ngắn, hiểu sư rất tầng tông cực kỳ trọng sư, từng ban bố rất nhiều quy lược nhằm hướng đám đệ tử con sư.
Có bản thân hệ thống vấn đề vẫn quả sao tính thực M/a đệ tử phí phạm gian, bằng học công gia tăng chiến lực, đan đoạt, bảo Huyền đoạt, linh thú đoạt lấy.
Cho rất ít chuyên số ít hợp như Táng giả vậy, số những hợp kiểu lồ như hạt cát mạc thôi.
“Lâu rồi dược…” nghĩ hắc hắc. Tiếng loáng thoáng bóng rơi tai đám thụ xung quanh, chúng nó run lên, tiếng Táng kia quá âm trầm.
“Chẳng giải quyết vấn đề nữa. Trước kia tuy biểu số tạo nghệ như đột mạnh thế sẽ nghi ngờ, Hai nheo lại.
“Huyết nơi Thánh Tàn Bích, nghe cư/ớp đoạt từ năm trước… bức vách ngộ pháp…”
“Hừ hừ, giả ngộ phen. đó đầu như vậy ai hoài nghi gì…” Vốn từng kế hoạch như vậy, như chín muồi, thế chần chừ nữa, sáng sớm ngày rời phủ Trung Phong, phi nhanh Thánh Tàn khu vực đệ tử nội môn.
Không bao lâu khu vực Thánh Tàn Bích, đ/á lớn bằng thường. Đây thứ đầu chạm với Mai, bị nàng cao thượng lướt như nhìn con hôi.
Lần thứ từ xa vài đệ tử nội dưới bia, đang ủ mày chau nghĩ, nhìn đ/á.
Sự đám đệ tử nội kia tức sắc mặt, tranh thủ dậy bái kiến, dám gần nhanh rời đi. Lúc dưới đ/á nhìn bất bóng rồi.
Bạch sờ sờ cằm, vội ho tiếng. sao mấy chuyện tập mãi quen, khoanh chân vách đ/á này. Lúc đầu đưa nhìn, nhớ Táng giả từng kể qua, ngàn năm từng tài nhờ ngộ Tàn bích trình đại đề cao.
“Như vậy xem ra, tiểu bà nương Mai kia ở nơi đồ muốn ngộ?” kh/inh thường. Hắn vốn mấy chuyện dù ngộ tính sớm chiều minh thử nghiệm tính toán ngừng, tòi từng chút một, cuối cùng đại đấy.
Về phần minh ngộ Thánh Tàn Bích, theo Thuần, dù tác dùng tên đệ tử hiểu gì xem, căn bản vô dụng.
“Ta tranh thủ giả chút, dạng hoạch rất nhiều, đó khả năng.” hắng giọng tiếng rồi đầu nhìn vách tường đầu ngộ tượng cự thú ở Tông.
‘Phải chước giống được...” quyết tâm, giả vờ giả vịt, trợn to nhìn Thánh Tàn rời. Tấm đ/á dị, nhìn dần t/âm th/ần mình bị càng càng nhiều hơn, dù ngạc cứ mặc như thế.
Cứ như vậy, ngày qua, rất nhiều đệ tử nội Thánh Tàn đều nhìn thân ở đó, nhìn m/áu đỏ hắn. Thậm chí chân múa vẻ đầy hãi. Tất tức ngạc.
“Dạ Táng tiền bối, vậy mà….”
“Chẳng lẽ ngộ???”
“Trời ạ, lâu lắm rồi ngộ công, vậy Táng tiền bối ngộ được?” Trong đám đệ tử nội kia nhao nhao hãi, tức nhanh lan khắp tu Trúc sơn phong, thậm chí vài đó nhìn thoáng phen.
Bảy ngày qua, muốn hoa Vì cố giống cố tình suốt mười ngày đêm, thậm chí thỉnh thoảng vẻ hoảng. Đây giả vờ, hoảng sự.
Loại hoảng tựa như bị mất h/ồn mất vía, tương như ngoài rất khó ra…
T/âm th/ần rất lớn, dù tu vi vừa đột phá Trúc Trung bù đắp nổi hụt đó. Dần điểm hoảng càng ngày càng nhiều, ngày, khoảng hoảng chiếm mất khoảng ngày tính toán hẳn rồi…
Nhưng ngay vừa hồi ánh dậy định thúc, chuẩn bị dáng vẻ đại hoạch chợt chấn cái. Hắn trợn to nhìn chằm chằm Thánh Tàn mặt.
Hơi dập, co rút lại, ảo giác hay ngay định ánh nhìn mình, nhìn Tàn mờ mờ. Thân mờ ảo như đang cách thức, sở học y biệt.
“Hả?” chấn động, rãi xuống, nhìn chằm chằm Thánh Tàn Bích. Lực thần nội tiêu với tốc nhanh chóng, thần h/ồn như mất khỏi nội, nhập đ/á, cạnh thân mơ hồ kia.
Càng quan sát, càng hãi mình sự đang nhìn dược. Mặc dù chế linh gì, thế thủ sư mức được.
Dường như y phương cố định nào, tùy lấy thảo dựa tương sinh tương khắc, khu tạp nó cực hạn rồi lực Y quan sát lực sinh rồi ngừng bổ sung những thảo nữa, tiếp tục biến.
Hết thảy công đoạn đều như chảy mây trôi, lực lô cuồ/ng bạo, hòa, sôi trào, yên lặng, dù thế vẫn nằm tầm kh/ống ch/ế sư kia. dù lực thế sư kia kh/ống ch/ế cả.
Điêu luyện!
So với học tập tạo nghệ về sư hiển ở căn bản cùng cấp độ.
Dược như sơ cấp, sư nắm giữ thuộc cảnh giới thâm nhiều.
“Đây dược…đây đang…luyện chế thảo mộc!!!” như quên qua. Đến hư vách đ/á kia thúc đan lô mở ra, viên đan màu xanh cỏ cây lòng bàn đầu ầm vang tiếng, ẩn ẩn như minh ngộ.
“Trước thảo mộc, dựa lực mình ki/ếm vô số thảo, mình sẽ ra!”
“Tưởng tượng bao xa, sẽ xa đó…đây phương dựa trên thảo mộc!” T/âm th/ần như sấm ầm vang, r/un r/ẩy, dập, tràn đầy hứng thú đối với Thánh Tàn cứ thế đằm chìm đó.
Cùng đó, Thành Tàn chợt tản ánh sáng xanh ngày càng thêm lọi, ánh sáng trở rồi cột sáng xanh phóng thẳng tận trời cao, rung chuyển Tông!
Bình luận
Bình luận Facebook