Lục Diên Chi đột nhiên xuất hiện trước cửa nhà tôi sau một tháng biệt tích.
Hắn mặc đồng phục dựa vào khung cửa, khẽ hỏi: "Nhớ anh không?"
Thấy Công Chúa cứ liên tục hít hít sau lưng tôi, Lục Diên Chi nhíu mày: "Công Chúa làm sao thế?"
Tôi đáp: "Nó gh/en vì em ôm chó khác."
Môi hắn nhếch lên: "Nhóc con mà đỏng đảnh thật."
"Sao không trả lời anh? Nhớ...ưm?" Lục Diên Chi vừa ôm tôi vào lòng đã biến sắc.
Hắn cúi xuống, mũi dán sát người tôi đ/á/nh hơi khắp người.
Cánh cửa bị Lục Diên Chi đóng sầm lại.
Ánh mắt lạnh lùng như muốn gi*t người, giọng nói âm trầm:
"Alpha nào đã chạm vào em?"
"Alpha?" Tôi ngửa cổ tay tự kiểm tra, chẳng thấy mùi lạ.
"Trong cục có nhiều alpha, có lẽ vô tình dính tin tức tố của họ thôi."
"Em tưởng anh là trẻ con ba tuổi sao?"
Lục Diên Chi cười lạnh, "Nồng độ tin tức tố này chỉ có thể có do cố ý tiếp xúc da thịt để lại..."
Hắn rành mạch đến thế vì chính hắn từng làm chuyện đó.
Bàn tay hắn siết ch/ặt vai tôi, hắn cố giữ giọng điềm tĩnh: "Nói thật đi Chu Vọng, chuyện gì đã xảy ra? Ai đã đụng vào em?"
Tôi thật sự không biết.
Lục Diên Chi đột ngột gi/ật túi xách, lôi chiếc áo khoác của Tống Thầm ra.
Như bắt được tang vật ngoại tình, đôi mắt hắn đỏ ngầu.
"Giải thích, cái gì đây?"
"Anh ở ngoài vất vả tìm người nhà em, thu thập vật tư, lên kế hoạch tương lai. Còn em ở nhà lén lút chơi đùa với đàn ông khác sau lưng anh?"
Giờ thì, không chỉ Công Chúa đi/ên cuồ/ng, Lục Diên Chi cũng phát đi/ên lên rồi.
Bình luận
Bình luận Facebook