Tôi ngờ Tầm đặc chọn đến. Giờ anh ấy là đông lớn tạp chí. Nhưng công thị bận rộn anh khi xuất hiện.
Tạ Chu vừa đưa ly trà sữa tới, Tầm đã xuất dám nhận: "Cảm ơn, đang gi/ảm c/ân".
Tạ Chu chỉ định chụp ảnh cho hắn. Doanh số b/án bìa hắn luôn cao thể chối. Thế ra khỏi nhà, đã nói dối rằng chụp người mẫu nữ.
Tạ Chu vẫy tay: "Cô Thẩm, chuyện gì thế?"
Tôi tỉnh, thu tầm mắt: "Không, anh vừa nói gì cơ? Ồn quá, nghe rõ".
Tạ Chu cười hỏi: hỏi cô đã bạn trai chưa?"
"À, rồi".
Tạ Chu tỏ vẻ nghi: "Nhưng dò hỏi mọi người đều bảo chưa từng thấy".
"Anh ấy là người ngoài nhút nhát".
"Cô Thẩm, -"
"Xin lỗi". ngắt Tạ Chu, liếc hồ đeo phải về lấy dụng cụ, anh chuẩn đi, 20 phút nữa chúng ta bắt đầu".
Bước khỏi quay hướng về bị, khi đi qua góc cầu thang thoát hiểm, một bàn tay lớn xuất kéo vào.
Hoắc Tầm phía ép sát vào "Còn biết chui ra đây?"
Tôi trấn tĩnh: "Hoắc Tầm, chuyện phải xin lỗi anh".
"Xin lỗi vì cái gì? Vì cái tên Tạ Chu thích à?"
Tôi sửng sốt: "Em ý gì với anh ta".
"Uyển Uyển, sự khiến anh cảm thấy bất an Tầm đưa tay xoa tôi, giọng khàn khàn: "Chúng ta công khai đi không?"
"Chúng ta đã thống nhất rồi Tầm".
"Khương Uyển, rốt cuộc đang hãi điều gì?"
"Hoắc Tầm, em-"
Đột nhiên Tầm xuống thở gáp.
Tôi định đẩy ra nhưng bất động. Mãi Tầm mới buông nhịp thở, trừng mắt: "Lần nhiên giữa giờ làm việc! Rõ chưa?"
Hoắc Tầm cười đáp.
Tôi liếc hồ, nhanh chóng bước về bị, hoàn toàn nhận ra ánh mắt thách Tầm hướng ra cùng vũng trà sữa vỡ trong góc tường.
Bình luận
Bình luận Facebook