Tôi đã lấy được nhật kí của em gái.
"Ngày 10 tháng 8, tôi thật sự không chịu đựng tiếp được nữa.
Bọn họ vẫn luôn b/ắt n/ạt Tiểu Tô, trên lớp không có một ai đứng ra nói giúp cho Tiểu Tô.
Ngay cả giáo viên cũng coi như không nhìn thấy.
Chỉ bởi vì gia đình bọn chúng có tiền có quyền.
Tôi quyết định, dũng cảm một lần.”
"Ngày 11 tháng 8, bọn chúng không còn b/ắt n/ạt Tiểu Tô nữa."
Từ tận đáy lòng tôi mừng thay cho Tiểu Tô.
Thế nhưng tôi không ngờ được rằng, đối tượng bọn chúng b/ắt n/ạt, đã đổi sang thành tôi.
Tôi bị bọn chúng ấn đầu, ép buộc uống nước trong bồn cầu.
Bọn chúng dùng đầu th/uốc lá làm bỏng tay tôi, nói tiếng hét toáng của tôi rất đáng yêu.
Tiểu Tô trốn ở một bên, không nói gì.
Thế nhưng tôi không trách cô ấy."
"Ngày 14 tháng 8, sự bạo hành của bọn chúng đối với tôi càng lúc càng t/àn b/ạo.
Hôm nay là ngày tôi đến kỳ kinh nguyệt, song bọn chúng lại đ/ấm mạnh vào bụng tôi.
Còn nhỏ nước ớt cay vào mắt tôi.
Tôi rất đ/au, tôi cảm thấy mình sắp m/ù.
Bọn chúng lại cởi quần áo tôi, chụp ảnh nude của tôi.
Ảnh nude của tôi bị lan truyền trong trường học, ánh mắt của mỗi người nhìn tôi đều rất quái dị.
Mặc dù ngoài miệng bọn chúng không nói gì, nhưng ánh mắt của bọn chúng nói cho tôi biết, tôi là một đứa lẳng lơ."
"Ngày 17 tháng 8, tôi rất muốn ch*t.
Mẹ tôi rất bận, tôi không muốn khiến bà ấy lo lắng.
Chị gái nhìn trông dường như rất lo lắng cho tôi.
Thế nhưng chị ấy chẳng hiểu gì cả.
Chị gái rất hy vọng về thế giới bên ngoài, chị ấy đã đủ khổ rồi.
Làm sao tôi có thể nhẫn tâm nói cho chị ấy biết, thế giới bên ngoài có đôi khi còn đ/áng s/ợ hơn được ở đây.
Nếu như có thể, tôi muốn chị gái cứ đơn thuần mãi mãi.”
“Ngày 20 tháng 8, hôm nay bọn chúng dùng tăm đ/âm vào móng tay tôi.
Tôi đ/au lắm, mười ngón tay m/áu chảy đầm đìa.
Thế nhưng bọn chúng lại ở đó mà cười.
Tôi nhìn thấy Tiểu Tô, dường như cũng đang cười theo.”
“Ngày 22 tháng 8, tôi không chịu đựng được nữa nên đã cầu c/ứu giáo viên.
Nhưng chủ nhiệm lớp chỉ nói với tôi hai chữ: chịu đựng.
Bà ta nhìn tôi với ánh mắt rất lạnh nhạt: “Ai bảo nhà em không có tiền chứ?”
Tiểu Tô thành một giuộc với bọn chúng, hôm nay cô ta lấy kéo c/ắt ngón tay tôi.
Ngón tay không đ/ứt nhưng đã chảy rất nhiều m/áu, tôi đ/au đớn đến nỗi đã ngất xỉu mấy lần.
Chị gái, có lẽ em sắp không chống đỡ được nữa rồi.”
“Ngày 25 tháng 8, tôi sắp không chịu nổi được nữa.
Mấy lần tôi muốn ch*t nhưng hễ nhớ đến chị gái, tôi vẫn cố gắng chịu đựng.
Nhưng tôi không thể ngờ được bọn chúng lại tìm mấy tên c/ôn đ/ồ đến.
Tôi bị những tên c/ôn đ/ồ cả người gh/ê t/ởm kia cưỡ/ng hi*p.
Bọn chúng còn dùng mỏ hàn nung đỏ làm bỏng chỗ đó của tôi.
Tôi không sống tiếp được nữa.”
Nhật kí đến đây thì dừng lại.
Tuy bên trong có rất nhiều từ tôi đọc không hiểu hết.
Nhưng không biết vì sao, nước mắt tôi lại không ngừng lăn dài, thấm ướt trang nhật kí.
Trái tim cũng sinh ra một loại cảm xúc kỳ lạ, đ/au đến thắt lại.
Bình luận
Bình luận Facebook