Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Vì phải tập cùng Bùi Duật Phong.
Những việc bình thường vẫn làm bỗng trở nên kỳ quặc.
Như lúc này.
Tôi đang nằm ườn trên giường, hét to bảo cậu ta m/ua đồ ăn hộ.
Kết quả cậu ta không chỉ mang cơm về.
Còn m/ua cả nước ngọt, hoa quả, tận tay đút cho tôi ăn.
Tôi bận hai tay chơi game.
Cơm đến là vô thức há miệng.
Nhưng thìa của cậu ta ngày càng xa.
Mắt dán vào màn hình, miệng méo sang một bên vẫn chẳng ăn được miếng nào.
Nhân lúc nhân vật game hồi sinh.
Tôi tức gi/ận quay đầu, cắn lấy thìa.
Nói không rõ tiếng: 'Cho ăn thì đút, không thì cút!'
Vừa dứt lời.
Tôi ngẩng lên nhìn, phát hiện hai người gần nhau đến mức bất thường.
Gần đến mức đếm được từng sợi lông mi.
Trong lòng như bị lông vũ cù qua, ngứa ngáy, kỳ cục.
Trừng mắt liếc cậu ta rồi tiếp tục chăm chú điện thoại.
Bùi Duật Phong bĩu môi.
'Xin lỗi, tớ chỉ nghĩ vừa ăn vừa nghịch điện thoại hại dạ dày. Như thế có làm phiền cậu không?'
Tôi: '...'
Không phải, sao nghe cứ như lỗi tại tôi thế?
Trong lòng nghẹn một cục khí không ra được.
Đành vứt điện thoại, gi/ật lấy thìa.
'Cút, tao không chơi nữa, tự ăn đây.'
'Để tớ đút đi mà.'
'Không cần!'
'Thôi được, tớ chỉ nghĩ đút cơm cho người yêu là chuyện bình thường thôi.'
Chưa kịp nổi gi/ận, anh đã đứng dậy bỏ đi.
Tôi ngồi nguyên, cảm thấy hơi... nhục.
'Không phải người yêu mà!'
Ngoài ban công vọng vào giọng Bùi Duật Phong kéo dài: 'Ừ~ ừ~'
Càng thấy bực.
Rốt cuộc có phải không?
Ăn xong, tôi thu dọn rác, buộc túi nilon rồi vứt ra thùng rác ban công.
Đi ngang sau lưng Bùi Duật Phong, tôi chăm chú nhìn.
'Mày đang giặt cái quái gì thế?'
'Tất của cậu đây.'
Bùi Duật Phong giơ hai chiếc tất trắng đầy bọt xà phòng.
Tôi trầm ngâm giây lát.
Dù trước đây anh cũng từng giặt tất giúp tôi - sau khi tôi van nài.
Nhưng... sao lúc này mặt tôi lại nóng lên thế?
Lẽ nào vì chiếc tất trắng trong tay cậu ta trông thật... gợi cảm?
Bùi Duật Phong không nhận ra sự khác thường của tôi.
Vẫn vô tư chà đi chà lại.
Tôi đỏ mặt gi/ật lại.
'Kỳ quá, để tao tự giặt!'
Bùi Duật Phong hơi nhíu mày.
'Trước không toàn năn nỉ tớ giặt hộ sao?'
'Lần này tao có nhờ đâu, cấm giặt nữa!'
'Thôi được, tớ chỉ muốn tập giặt tất cho người yêu thôi mà. Tớ còn định giặt cả quần l...'
Một từ vừa thốt ra.
Tôi hốt hoảng hét lên ngắt lời.
Suýt nữa thì nhét tất vào miệng cậu ta.
'Giặt đi giặt đi! Cấm giặt thứ khác! Đặc biệt không được đụng vào quần l/ót của tao!'
Bùi Duật Phong cười tránh ra.
'Biết rồi, đùa thôi mà.'
Nhưng cậu ta đâu có giống đang đùa!
Tôi hậm hực trèo lên giường.
Chương 13.
Chương 11
Chương 17
Chương 20
Chương 5
Chương 6
Chương 469
Bình luận
Bình luận Facebook