Công ty lập tức thành lập "Tổ Điều tra Giếng Thịt", do nhân viên số 091 – Phạm An Nghĩa làm tổ trưởng, và nhân viên số 107 – Âu Dương Vi làm phó tổ trưởng.
Sau đây là một phần tài liệu và bản tóm tắt điều tra.
(Tài liệu này chỉ lưu hành nội bộ trong "Công ty Kiểm soát Sinh vật Có hại")
I. Tập làm văn của Đào Tinh Diệp
VƯỜN THIÊN ĐƯỜNG CỦA TÔI
Nhà bà ngoại tôi ở thị trấn Vọng Thạch, ngoài thị trấn có một ngọn đồi tên Đồi Hòe. Trên đồi trồng chi chít những cây hòe to lớn thân sần sùi. Mỗi mùa hoa nở, tôi và anh họ lại buộc vòng dây thừng vào đầu sào tre để hái những chùm hoa hòe ngọt lịm.
Đồi Hòe không cao lắm, sườn nam cây mọc dày đặc trong khi sườn bắc thưa thớt hơn. Chúng tôi thích chơi ở sườn bắc nhất, dưới chân đồi nơi ấy có thảm cỏ xanh rờn cao quá đầu gối, giữa bãi cỏ um tùm bỗng trồi lên một cái giếng thịt kỳ lạ.
Miệng giếng khảm hai phiến đ/á đỏ ửng như đôi môi người. Giếng sâu hun hút, ánh đèn pin rọi xuống chẳng thấy đáy, ném đ/á vào cũng chẳng nghe vang động. Thành giếng được tạo thành từ lớp thịt hồng hào, vân thớ nổi lên từng sợi giống thịt vịt cay. Anh họ cố x/é một miếng để nếm thử nhưng lớp da dai dẳng chẳng chịu rời ra. Anh ấy nghi ngờ đây chính là họng của một con quái vật.
Một ngày hè nóng bức, anh họ xách một ấm nước sôi đổ ụp vào giếng. Cả cái giếng bỗng giãy giụa cuồ/ng lo/ạn, trông cứ như trò chơi đu quay vậy. Suốt mùa hè đó, hai đứa tôi quẩn quanh bên cái giếng thịt. Khi thì cho nó ăn chuột ch*t, chim sẻ hay mấy con sâu bọ, lúc lại đổ rư/ợu với cả th/uốc trừ sâu vào. Đôi lúc nghịch ngợm, chúng tôi dùng móc sắt nung đỏ hơ lên thành giếng hoặc chọc que nhọn vào lớp thịt mềm oặt.
Khi mùa hè sắp kết thúc, anh họ phát hiện trên vách giếng mọc lên những bông hoa kỳ dị. Không lá, không cành, chỉ có những cuống hoa trắng bệch như xươ/ng khô cùng cánh hoa mỏng dính tựa miếng thịt phèo. Dưới ánh đèn pin, những đường gân đỏ chằng chịt trên cánh hoa lấp lánh dịch thể lưu chuyển.
Tôi hỏi anh họ đó là hoa gì. Anh ấy cũng lắc đầu, rồi đặt tên cho nó là hoa Cốt Mạch. "Loại này nhúng lẩu chắc ngon lắm đây." Nói rồi, anh họ cố chui vào giếng để hái. Nhưng vừa mới thò nửa người, cái giếng đã nuốt chửng anh ấy. Những lớp thịt co bóp mấy nhịp, cả người biến mất tựa hồ chưa từng tồn tại.
Kể từ hôm ấy, tôi không bao giờ gặp lại anh họ nữa. Đó chính là Đồi Hòe kỳ bí - vườn thiên đường tuổi thơ tôi.
[Chấm điểm bài văn]
19 điểm (thang điểm tối đa: 30 điểm)
[Nhận xét của giáo viên]
Nội dung phong phú và cuốn hút, tuy nhiên đề bài yêu cầu sát với đời sống thực tế, trong khi yếu tố tưởng tượng trong bài viết lại chiếm tỉ lệ quá cao, không phù hợp với yêu cầu đề ra. Đồng thời, cần lưu ý đến bố cục bài viết, tránh chia đoạn quá nhiều, điều này sẽ ảnh hưởng đến tính liền mạch khi đọc.
Bình luận
Bình luận Facebook