Năm Thằng Bạn Cùng Phòng Đều Thầm Thích Tôi

Năm Thằng Bạn Cùng Phòng Đều Thầm Thích Tôi

Chương 4

15/12/2025 10:51

Tôi lén liếc cậu ấy, càng nhìn càng thấy giống S – học bá bá đạo.

 

Cái kiểu thích dạy đời, thích kiểm soát...

 

Tôi chớp thời cơ!

 

Giáo sư già nói luyên thuyên trên bục giảng.

 

Tôi cố ý ngáp to, rồi nằm bò ra bàn như buồn ngủ lắm, mắt thì ngó xem cậu ta phản ứng ra sao.

 

Quả nhiên, Thẩm Thanh Huyền nhíu mày, liếc tôi.

 

Tôi thầm gào: Đúng rồi đúng rồi! Lên lớp tôi đi! Nói tôi thức khuya đi!

 

Chỉ cần cậu ta bắt đầu giảng đạo là tôi có thêm bằng chứng.

 

Nhưng không.

 

Thẩm Thanh Huyền chỉ nhìn tôi vài giây, rồi… x/é một mẩu giấy từ vở, viết mấy chữ, đẩy sang.

 

[Giấy ghi chú:] Nếu buồn ngủ, thử xoa nhẹ huyệt thái dương. Hoặc xin ra ngoài rửa mặt sẽ tỉnh hơn.

 

Chữ viết gọn gàng, nội dung hợp lý, cực kỳ lý trí và nhẹ nhàng.

 

Không hề giống cái kiểu “LẬP TỨC NGỦ ĐI!!!” của S trên mạng.

 

Tôi: ???

 

Chỉ vậy thôi á?

 

Gì mà dịu dàng vậy? Không ch/ửi? Không lên lớp?

 

Lẽ nào hôm qua chỉ là trùng hợp?

 

Cậu ta không phải S??

 

Tôi chưa chịu bỏ cuộc.

 

Khẽ hỏi:

 

“Thanh Huyền, tối qua cậu ngủ ngon không? Có bị sét đ/á/nh tỉnh không? Hay… có nhận tin nhắn lạ nào không?”

 

Thẩm Thanh Huyền quay sang, ánh mắt sau gọng kính điềm đạm:

 

“Ngủ khá ngon. Tiếng sét là một dạng white noise, giúp dễ ngủ hơn. Còn tin nhắn…”

 

Cậu ấy ngừng lại một nhịp:

 

“Tôi thường bật chế độ Không làm phiền trước khi ngủ.”

 

Trả lời trơn tru, logic, không sơ hở.

 

Cú thử đầu tiên của tôi: thất bại hoàn toàn.

 

Không lẽ… S không phải cậu ta thật?

 

Hay là cậu ấy diễn quá đỉnh?

 

Chương 7

 

Vì vẫn còn nghi ngờ Thẩm Thanh Huyền, tôi chuyển mục tiêu sang Cố Diễn Chi.

 

Giờ ăn trưa, tôi cố tình gọi một phần sườn xào chua ngọt—món vừa đẹp mắt vừa... ngập dầu—rồi bê khay ngồi đối diện cậu ta.

 

Cố Diễn Chi đang ăn salad healthy như thể đang đóng quảng cáo cho cuộc sống lành mạnh, gương mặt toát lên vẻ vừa tao nhã vừa… chán gh/ét.

 

Tôi cố ý ăn rất to tiếng, còn "vô tình" làm rơi một miếng thịt tươm sốt xuống bàn.

 

Cố Diễn Chi lập tức cau mày—chắc chắn là kích hoạt chứng sạch sẽ và chế độ soi mói rồi!

 

Tốt quá!

 

Cậu hãy chê tôi đi!

Chê đồ ăn này rẻ tiền, không đủ đẳng cấp đi!

Rồi... chuyển khoản cho tôi 50 nghìn như hồi trước nữa chứ!

 

Tôi hồi hộp nhìn cậu ta.

 

Cố Diễn Chi thở dài, đặt nĩa xuống, giọng bất đắc dĩ:

 

“Lâm Trần.”

 

“Hả?” – Tôi mắt sáng rỡ.

 

“Tác phong ăn uống của cậu…”

 

Cậu ta chỉ vào vết nước sốt và cơm rơi vãi trên bàn.

 

“Và cả khẩu vị nữa, cần cải thiện nhiều đấy.”

 

Đúng rồi!

 

Chính là cái giọng này!

 

Nào nào, tiếp đi!

Ném tiền vào mặt tôi đi, đại tổng tài à!!

 

Tôi gật đầu lia lịa:

 

“Đúng đúng! Căng-tin trường làm gì ngon bằng nhà hàng Michelin được~”

 

Cố Diễn Chi gật gù tán thành.

 

Sau đó…

 

Sau đó...

 

Cậu ta lặng lẽ lấy ra một gói khăn ướt từ túi, đẩy qua.

 

“Lau đi. Bàn và tay cậu đầy dầu.”

 

Nói xong, xách khay salad đứng dậy.

 

“Tôi ăn xong rồi, cậu dùng bữa ngon miệng.”

 

...Cậu ta thật sự đi rồi?!

 

Vậy là sao???

 

Cái kiểu "quán này rẻ, lần sau đừng tới" đâu???

 

Chuyển khoản 50 ngàn đâu???

 

Chỉ đưa tôi… một gói khăn ướt?

 

Lẽ nào C không phải cậu ta?

 

Hay là tôi dàn dựng sai cách?

 

Tôi vội tìm chị gái cầu c/ứu.

 

Chị tôi đang nhắn tin lia lịa với đám “anh cá”.

 

Tôi gi/ật điện thoại của bả, bả liếc tôi một cái kiểu "em IQ thấp à?":

 

“Em trai, cái giấy báo trúng tuyển đại học của em là m/ua online đấy hả?

Người ta làm thế với bạn gái, chứ em là cái gì? Người ta tự nhiên chuyển 50k cho em chắc?”

 

Ờm…

 

Nghe cũng hợp lý.

 

Tôi xách m.ô.n.g đứng dậy định về.

 

Chị tôi lại gi/ật điện thoại của tôi, mở WeChat, tìm giao dịch 50k…

 

Rồi chuyển về tài khoản của bả.

 

???

 

“Chị???”

 

“Gì mà chị? Cá của em gửi tin nhắn tới rồi kìa. Không trả lời à?”

 

Nói xong, ném điện thoại lại cho tôi.

 

Vừa vặn—năm tin nhắn n/ổ tung.

 

Đội hình năm ông chồng online lại đến rồi.

 

Chương 8

 

Chị tôi dọa nếu không chịu nhắn tử tế, bả sẽ xả toàn bộ ảnh giả gái lên group lớp.

 

Tôi hừ lạnh.

 

Cầm điện thoại bỏ túi, chạy thẳng ra ngoài.

 

“Chị không hiểu đâu, mấy thằng này phải thi thoảng cho nó lạnh người một chút.”

 

Nhưng vừa về ký túc xá, thấy năm thằng kia đang chill...

 

Tôi lập tức tắt tiếng điện thoại.

 

Rửa mặt sớm, trèo lên giường sớm, thu mình thành một đống cố gắng "tàng hình".

 

Nhưng mà...

 

Không ngủ được.

 

Tôi vừa thất bại trong việc thử thẩm vấn Thẩm Thanh Huyền và Cố Diễn Chi.

 

Giờ còn ba người:

Triệu Phong (F) – ngổ ngáo trực diện,

Tô Mặc (Y) – dịu dàng lừa tình,

Tần Lệ (M) – lạnh lùng siêu cấp.

 

Mà nếu mấy người đó đúng thật là năm ông chồng mạng của tôi…

 

Thì tôi… tôi…

 

Tôi tiêu rồi.

 

Tôi quyết định thử Triệu Phong trước—thằng này dễ để lộ sơ hở nhất.

 

Cuối tuần, phòng tôi hẹn chơi bóng rổ với phòng bên.

 

Triệu Phong là trụ cột chính, vừa lực vừa lì, như con sói nhỏ chạy không biết mệt.

 

Giữa trận nghỉ, tôi ngồi uống nước, thì ông bạn bên phòng Đại Lưu từ phía sau choàng cổ tôi cười lớn:

 

“Lâm Trần, yếu thế nhóc! Thân thể gì đây!”

 

Tôi cười, phản đò/n:

 

“Cút đi! Cơ bụng tao chuẩn hơn mày đấy!”

 

Đang đùa giỡn thì tôi vô thức ngẩng đầu lên—

 

Triệu Phong vừa chạy ra ngoài sân, ngửa đầu tu nước.

 

Đôi mắt sắc như d.a.o lướt qua cánh tay Đại Lưu đang khoác cổ tôi, chỉ dừng chưa tới một giây, nhưng đủ để tim tôi gi/ật thót.

Danh sách chương

5 chương
15/12/2025 10:51
0
15/12/2025 10:51
0
15/12/2025 10:51
0
15/12/2025 10:51
0
15/12/2025 10:51
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu