Trở lại dương gian, nhờ oan gia đốt tiền vàng

Trở lại dương gian, nhờ oan gia đốt tiền vàng

 

Cả đời tôi oanh liệt, c.h.ế.t rồi lại không nhận được lấy một tờ tiền vàng.

 

Sau một năm làm cu li ở âm phủ, tôi gom góp hết tiền bạc dành dụm được để m/ua một lần cơ hội hiện về báo mộng.

 

Nhưng chỉ được chọn đối tượng là kẻ th/ù hồi còn sống.

 

Vừa vào giấc mơ thì đ/ập mặt ngay cái bản mặt vô cảm của tên c.h.ế.t tiệt ấy — Thẩm Dịch Bạch.

 

Tôi tuyệt vọng đến mức phịch một cái quỳ xuống, dập đầu “cốp cốp” hai phát vang dội.

 

“Tôi xin anh, đ/ốt cho tôi chút tiền đi mà, dưới này giá cả leo thang dữ lắm rồi!”

 

Thẩm Dịch Bạch nghiêm túc nhìn tôi:

 

“Tôi đã đ/ốt cho cậu mấy chục tỷ rồi, còn có cả mẫu điện thoại chuối mới nhất nữa, cậu không nhận được sao?”

 

Tôi: Hả?

 

Nghĩ lại cảnh tôi nai lưng làm lụng suốt năm qua nơi âm phủ…

 

Tôi gào khóc như bị bẻ giò:

 

“VẬY ANH ĐỐT CHO AI VẬY HẢ!!??”

 

Chương 2

 

Một năm làm công âm phủ, cuối cùng tôi cũng dành dụm đủ tiền để gọi mộng về.

 

Cô nhân viên tiếp thị hồ hởi giới thiệu gói dịch vụ:

 

“88 triệu, 8 triệu 8, hoặc 880 nghìn, quý khách chọn gói nào ạ?”

 

Tôi mặt đỏ phừng phừng, ngại ngùng ôm ví:

 

“Gói rẻ nhất... bao nhiêu vậy?”

 

Cô ta lập tức mặt lạnh như tiền:

 

“80 nghìn. Tôi quét mã nhé?”

 

“Ting” — Tài khoản cạn sạch.

 

Nhưng nghĩ đến việc sắp được vào mộng, lòng tôi lại phấn chấn hẳn lên.

 

Tôi oanh liệt một đời, đàn em không đếm xuể, vậy mà c.h.ế.t rồi không có ai đ/ốt cho mình lấy một tờ giấy.

 

Tất cả là do tôi lúc sống từng ngạo nghễ tuyên bố:

 

“Nếu tôi ch*t, rắc tro tôi xuống biển, khỏi cần tưởng nhớ, khỏi cần đ/ốt gì hết. Để tôi tự do phiêu du.”

 

Nếu lúc đó biết vật giá dưới âm phủ đắt đến vậy, tôi chắc chắn không dám khua môi múa mép như thế!

 

Giờ tôi cố gắng cả năm mới gom đủ tiền, lần này nhất định phải gỡ lại thể diện, thành đại gia âm phủ!

 

Cô nhân viên nhanh chóng chuẩn bị thiết bị mộng cảnh.

 

“Anh x/á/c nhận lại người nhận mộng và thời gian nhé.”

 

Trên màn hình hiện ra gương mặt đẹp trai đáng gh/ét — kẻ th/ù kiếp trước của tôi: Thẩm Dịch Bạch.

 

Tôi nói:

 

“Cho tôi đổi người.”

 

Nhân viên mặt không cảm xúc:

 

“Không đổi được đâu ạ.”

 

Trên mặt viết rõ mồn một:

“80k mà đòi hàng cao cấp?”

 

Tôi: ???

 

Khi âm thanh đếm ngược vang lên, trong lòng tôi ngập tràn hối h/ận.

 

Đúng là của rẻ không bao giờ tốt… Đến cả hiện h/ồn cũng vậy!

 

Chương 3

 

Tôi với Thẩm Dịch Bạch đúng kiểu oan gia kiếp trước:

Tôi hút th/uốc — báo cáo.

Tôi uống rư/ợu — báo cáo.

Trốn học — báo cáo.

Tán gái — vẫn báo cáo.

 

Tên này đúng là không có nhân tính!

Sau này trưởng thành, hắn còn trở thành trợ thủ đắc lực của đối thủ không đội trời chung với công ty tôi. Hết giành đơn hàng, lại phá địa bàn.

 

Tôi — Tề Tinh, đẹp trai nhất khu Bắc Kinh, há lại chịu thua?

 

Đã là kẻ th/ù, thì sống để hành nhau, c.h.ế.t rồi cũng không buông tha!

 

Nhưng với qu/an h/ệ như vậy, tôi bỏ 80k ra để hiện h/ồn cho hắn thấy, chắc chắn là vứt tiền qua cửa sổ.

 

Tôi ngồi xổm ôm chân, mặc kệ đời.

 

“Này.” – Giọng lạnh lùng vang lên từ trên đầu.

 

Tôi ngẩng lên, suýt nữa thì trợn trắng mắt…

 

Tên này ngày càng đẹp trai vậy?

Cặp kính gọng vàng trên mặt hắn toát lên thần thái “anh tổng cấm dục”, đúng kiểu soái ca ngôn tình.

 

Tôi càng cảm thấy ê chề: c.h.ế.t có một năm, kẻ th/ù tôi lại sống phơi phới ra.

 

Tôi thấy chóng mặt, không chịu nổi nữa, liền quỳ xuống cái rụp.

 

Thể diện gì đó? Tôi c.h.ế.t rồi, giữ làm gì!

 

Thẩm Dịch Bạch gi/ật mình lùi lại, tôi liền như bạch tuộc bám lấy chân hắn.

 

“Thẩm Dịch Bạch! Tôi xin anh, đ/ốt cho tôi chút tiền vàng đi!”

 

Hắn: ???

 

“Anh có biết tôi dưới này sống sao không? Khổ không khác gì súc vật! Nhà hàng cũng tuyển cử nhân, tôi không học vấn, không thân thế, bị bóc l/ột như con gián!! Giá cả ở âm phủ cao vô lý lắm! Để được hiện về gặp anh, tôi phải vét sạch túi đó!!!

Thẩm Dịch Bạch, nể tình quen nhau bao năm, đ/ốt cho tôi chút tiền đi!!”

 

Chương 4

 

Nghe xong, hắn sắc mặt căng thẳng, cúi người kéo tôi dậy.

 

Hầy, tưởng trói gà không ch/ặt, hắn mạnh thật.

 

Hắn nhìn chằm chằm vào tôi, hỏi:

 

“Cậu… thật sự đến tìm tôi?”

 

Tôi hơi sững lại, cảm thấy hắn lạ lạ, nhưng còn chưa kịp nghĩ sâu, thì giọng máy báo vang lên:

 

“Thời gian hiện mộng đã qua một nửa, vui lòng sử dụng hợp lý.”

 

Trời đất ơi, gấp quá rồi!

 

Tôi vội vàng vỗ vai hắn, mắt sáng như đèn pha:

 

“Đúng! Tôi đến tìm anh đấy! Huynh đệ tốt à, nhớ đ/ốt tiền cho tôi nha!”

 

Ánh mắt Thẩm Dịch Bạch lóe lên, tay hắn siết ch/ặt vai tôi đến phát đ/au:

 

“Tôi đ/ốt rồi… từ ngày cậu đi, tôi tuần nào cũng đến thăm, đ/ốt mấy chục tỷ, đ/ốt cả điện thoại mới…”

 

Nghe đến đây, tôi bắt đầu suy sụp th/ần ki/nh.

 

Theo lời hắn thì, đàn em tôi còn xây cho tôi m/ộ phần VIP, bắt mọi người viếng thăm phải m/ua bộ đồ cúng cao cấp, còn Thẩm Dịch Bạch đ/ốt cho tôi cả tỷ, thậm chí hôm trước còn đ/ốt cả smartphone đời mới nhất?!

 

Tôi mơ hồ nhớ lại cảnh cày cuốc culi dưới âm phủ, tài khoản rỗng không…

 

Tôi gào lên:

 

“ANH ĐỐT CHO AI VẬY HẢ?? TÔI KHÔNG NHẬN ĐƯỢC GÌ HẾT!!”

 

Tôi đi/ên tiết túm cổ áo ngủ trắng của hắn, mặt nhòe nước mắt, như bà cả bắt gian chồng với tiểu tam.

 

Lúc này, giọng máy lạnh như băng vang lên:

 

“Hiện mộng kết thúc, chuẩn bị trở lại âm phủ.”

Một luồng sức mạnh kéo tôi ra sau.

 

Thẩm Dịch Bạch giữ lấy tôi, hoảng hốt:

 

“Cậu đi đâu vậy?!”

 

Tôi rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào:

 

“Thẩm Dịch Bạch… đ/ốt cho tôi nha…”

 

Hắn níu lấy tay tôi, cố gắng chống lại lực kéo, nhưng vô ích.

 

Tôi nhìn hắn, lòng đầy luyến tiếc.

 

Người ta tận tám chục ngàn mới gặp được đấy!

 

Bất ngờ, hắn cắn ngón tay, ấn m.á.u lên trán tôi, miệng lầm bầm câu gì đó.

 

Một luồng nóng rát xuyên qua, rồi mọi thứ chìm vào bóng tối.

Danh sách chương

3 chương
15/12/2025 10:44
0
15/12/2025 10:44
0
15/12/2025 10:44
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận

Đọc tiếp

Đăng nhập để đồng bộ lịch sử trên nhiều thiết bị

Bảng xếp hạng

Top ngày

Bình luận
Báo chương xấu