Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Tối ngủ mơ thấy hồi cấp ba.
Tôi và hắn giành nhau lá thư tỏ tình màu hồng, lăn lộn dưới cỏ, hắn đ/è tôi không cho dậy.
Trưa hè nắng chang chang, ve kêu inh tai.
Hơi thở nóng rực, da thịt nóng hổi.
Ánh mắt thiếu niên rực ch/áy.
Tôi gi/ật mình tỉnh, phát hiện gi/ữa hai ch/ân… hơi ẩm ướt.
Không đổi sắc mặt, tôi cởi quần và ga giường, quăng hết vào máy giặt.
Sau đó… sang nhà họ Chương gõ cửa.
“Mặc Mặc?”
Thấy tôi, Chương Tùy mừng như bắt được vàng.
“Tôi tưởng cậu gi/ận, không đến nữa.”
Tôi không nói một lời, túm cổ áo hắn kéo vào phòng, ép hắn vào cửa.
Có lẽ thái độ quá nghiêm túc của tôi dọa hắn thật.
Hắn tái mặt.
Tôi ngẩng đầu nhìn hắn, lần đầu nhìn thẳng cảm xúc thật trong mắt hắn.
Không giống bình thường chút nào.
Ánh mắt hắn tham lam, khao khát đến mức khiến tim tôi lo/ạn nhịp.
Tôi gi/ật mình lùi lại: “Ừ… đúng là khó mà như trước.”
Giọng hắn trầm, khàn, chất chứa nỗi không cam lòng:
“Trì Tân Mặc, tôi thích cậu từ trước khi phân hoá.”
“Tôi thích cậu… không liên quan giới tính.”
Đúng lúc đó, bên ngoài vang lên giọng mẹ hắn:
“Mặc Mặc, Tiểu Tùy, hai đứa trong đó à?”
“Tiểu Tùy chưa tắm từ khi xuất viện, con đang ở đó, con giúp nó được không?”
Nghe vậy, tôi trả lời ngay: “Dạ được cô, cô yên tâm giao Tiểu Tùy cho con.”
“Cảm ơn Mặc Mặc nha, ngoan quá, tắm xong để cô thơm con mấy cái.”
Khóe môi Chương Tùy cong rất nhẹ, hắn bắt chước giọng mẹ:
“Cảm ơn Mặc Mặc nha, tắm xong để tôi thơm cậu vài cái.”
Tên này lại giở trò!
Tôi véo eo hắn một cái.
Tôi và hắn vào phòng tắm, tôi dùng màng bọc quấn tay bị thương cho hắn, rồi từ tốn cởi áo.
Cởi hết xong, tôi bắt đầu giúp hắn tắm.
Nhìn cơ thể trước mặt, tôi tự thôi miên bản thân:
Coi như rửa… một cái tượng đi, rửa xong là bỏ qua.
Không được nhìn lung tung, mình là hộ lý.
Tới phần dưới, tôi khom xuống.
Ngẩng đầu lên… suýt bị “vật lạ” chạm vào mặt.
Tôi: !!!
Cú sốc đó khiến tôi bật ngửa ra sau.
Một luồng nóng xộc lên, mặt tôi đỏ bừng hơn cả nước nóng.
Chương Tùy cúi đầu, giọng nửa cười nửa trêu: “Phản ứng sinh lý, không trách tôi được ha?”
Tôi nghiến răng: “Đừng ép tôi… tôi không muốn đ.á.n.h người bị thương.”
“Nhưng tôi khó chịu lắm.”
“Cậu tính mặc kệ tôi đ/au vậy sao?”
“Mặc Mặc… nghĩ cách giúp tôi đi…”
Hắn nói mãi, giọng tội nghiệp, trông rất khó chịu thật.
Tôi c.ắ.n răng, đấu tranh nội tâm kịch liệt.
Cuối cùng… tâm lý phòng thủ sụp đổ.
Tôi nhắm mắt, run run đưa tay—
“Mặc Mặc, cậu tốt với tôi quá.”
“Tại sao tốt với tôi như vậy?”
“Mặc Mặc, trong lòng cậu có tôi đúng không?”
Hắn hỏi liên tục khiến đầu tôi đ/au nhức.
“Tắt tiếng đi, tôi đang suy nghĩ.”
“Suy nghĩ gì?”
「Suy nghĩ về cuộc đời, và… chuyện tình cảm。」
Chương Tùy áp sát vào tôi, trên người còn vương mùi sữa tắm dễ chịu.
“Đợi khi cậu nghĩ xong kết quả thì nói tôi biết nhé, tôi chờ câu trả lời của cậu.”
Hắn nhìn tôi như một chú ch.ó nhỏ chờ chủ gật đầu, tập trung đến mức chỉ cần tôi hơi động một chút, hắn sẽ lập tức phản ứng.
Một lúc lâu sau, tôi chậm rãi mở miệng:
“Chương Tùy, có thể… có lẽ… hoặc là…”
Chương Tùy nín thở.
“Tôi cũng hơi hơi thích cậu.”
Mắt hắn mở lớn.
“Tuy bình thường cậu cực kỳ đáng gh/ét, rất muốn ăn đò/n.” Tôi c.ắ.n môi, “nhưng ai bảo cậu cứ chọc tôi, cứ gây sự với tôi.”
Vừa nói xong, Chương Tùy đã kéo tôi vào lòng bằng một tay, sau đó là một trận hôn cuồ/ng nhiệt đổ tới như bão.
Hắn vui đến mức run cả người, vừa hôn vừa gọi tên tôi không ngừng.
“Mặc Mặc, Mặc Mặc của tôi.”
“Tôi biết mà, nhất định cậu cũng thích tôi.”
“Hồi trước tôi cố ý gây chú ý thôi, tôi chỉ muốn cậu nhìn tôi.”
“Từ nay tôi không chọc cậu gi/ận nữa được không?”
“Không đối đầu với cậu nữa được không?”
Tiếng nước vang lên rõ ràng giữa căn phòng yên tĩnh, khiến tôi x/ấu hổ muốn độn thổ, cố sức đẩy hắn ra.
Chưa đầy một giây, hắn lại dán lên, hôn tôi lo/ạn cả lên.
“Cậu nói rồi nhé.”
“Ừ, tôi nói rồi. Làm bạn trai tôi đi, cậu nói gì tôi cũng nghe.”
“Được.”
Khi tôi và Chương Tùy công bố chuyện hai đứa thành đôi, bố mẹ hai nhà chẳng hề ngạc nhiên.
Tống Lâm và Lê Viên còn thản nhiên chúc mừng.
Ai nấy đều tỏ vẻ “biết từ lâu rồi”, làm tôi ngơ ngác chẳng hiểu.
Mẹ tôi cười: “Thật ra hồi con còn nhỏ mẹ đã định để con sau này cưới Tiểu Tùy rồi, ai dè năm con mười sáu tuổi lại phân hoá thành alpha.”
Mẹ Chương Tùy rất hài lòng: “Không sao cả, cô thích Mặc Mặc lắm. Cô với ba Tiểu Tùy chưa bao giờ để ý chuyện đó, vẫn coi Mặc Mặc là người nhà.”
Trời đất, thì ra mẹ b/án tôi từ lúc tôi còn bé hả?
Không hỏi ý tôi câu nào luôn.
Bảo sao Chương Tùy như cái keo ch.ó dính không gỡ ra được — té ra từ nhỏ tôi coi hắn là kẻ th/ù, còn hắn coi tôi là… chồng tương lai.
Ba tôi trêu Chương Tùy: “Tiểu Tùy, con cũng chậm gh/ê, gần ra trường rồi mới c/ưa đổ được Mặc Mặc.”
Chương Tùy gãi đầu, cười ngượng.
Mẹ tôi liền đứng ra bênh: “Là tại cái đầu Mặc Mặc nhà tôi, mở nắp chậm quá.”
Khóe miệng tôi gi/ật giật: “Nhưng vấn đề là cậu ta cũng chưa từng theo đuổi con mà…”
Tiếng tôi lập tức chìm trong cuộc thảo luận náo nhiệt của các bậc phụ huynh.
“Tiểu Tùy, con với Mặc Mặc bao giờ cưới?”
“Cô thấy sang năm được rồi đấy, vừa tốt nghiệp vừa lấy giấy kết hôn luôn.”
“Tốt quá, hai nhà quá thân thiết, khỏi cần tìm hiểu dài dòng.”
“Đúng rồi, Mặc Mặc về nhà cô là cô vui lắm.”
“Hay trước tiên đính hôn đi, ăn mừng một cái?”
“Để xem ngày tốt nhé, chọn ngày đẹp mà làm.”
“Tiệc cưới làm mấy bàn? Có mời bà Vương không?”
Khoan đã, có ai hỏi ý tôi — đứa trong cuộc — không???
Tiến độ này nhanh quá đáng rồi!
Chương Tùy ôm tôi với vẻ ngọt như mật.
Tôi lại lần nữa linh h/ồn xuất khiếu, bắt đầu nghi ngờ cuộc đời.
Tôi và Chương Tùy bàn đến chuyện sinh con.
Tôi hỏi: “Hai đứa mình vậy thì… ai sinh con?”
Tôi tự trả lời: “Hình như mình đều không sinh được.”
Chương Tùy nhìn tôi: “… là có thể sinh.”
Tôi ngơ ngác: “Sinh kiểu gì?”
Hắn lấy điện thoại ra, mở tài liệu hướng dẫn.
…
Vận động hơi mạnh, cần bổ sung năng lượng.
Chương Tùy đưa tôi một miếng bánh nhỏ: “Nếm thử đi.”
Tôi c.ắ.n một miếng — vị cam ngọt hoà cùng kem và mùi thơm của bột mì, tan trên đầu lưỡi.
Ngon thật, đúng là bánh vị cam.
Chợt tôi nghĩ: “Cậu nói xem, sau này con chúng ta có khi nào cũng mang mùi vị thế này không?”
Chương Tùy khẽ chạm vào tuyến cổ sau gáy tôi, giọng thấp thấp: “Biết đâu thật đấy.”
Một nhà đều thơm ngọt.
Hắn xoay người, kéo tay tôi đặt lên lưng hắn.
“Cậu bóp chỗ khác thì được, nhưng đừng kéo tóc tôi nữa, kéo hói là chồng cậu x/ấu đó.”
“Hỏi bao nhiêu lần rồi, bao giờ cho tôi… đổi vị trí đây?”
“Ừm… thắng tôi trước đi rồi tính.”
(Hết)
Bình luận
Bình luận Facebook