Beta cấp dưới mang thai, ôm con trốn trong lòng lãnh đạo

Tôi thở dài – mối tình ngủ ra này, cũng chân thành ra phết.

 

Tôi đã nói rồi, Alpha đều là động vật bị d.ụ.c vọng chi phối.

 

8

 

Hôm đó, tôi đang xem tài liệu thì đột nhiên có người bước vào.

 

Tôi ngẩng đầu lên, thấy người đến hơi cau mày.

 

“Anh đến đây làm gì?”

 

Người kia tự tìm một cái ghế, kéo đến trước mặt tôi rồi ngồi xuống.

 

“Thiếu tướng Lận, tôi đến để bàn chút việc.”

 

Tôi ra hiệu bảo anh ta khóa cửa văn phòng lại.

 

Sau khi cửa khóa xong, tôi bắt đầu dạy dỗ: “Sau này làm việc đừng có hấp tấp như thế, cửa còn chưa đóng đã gọi tôi là thiếu tướng. Nhỡ bị người khác nghe thấy thì sao?”

 

Kỳ Giao nhún vai không quan tâm, rõ ràng chẳng để bụng.

 

Tôi cũng chẳng muốn dây dưa thêm với anh ta, người này quen thói không coi ai ra gì, lại còn là một trong số ít những người biết rõ thân phận thật của tôi.

 

“Chiến trường bên kia đang thiếu người, bọn tôi muốn điều Trần Triệt đến, nhưng hiện giờ có một vấn đề.”

 

“Vấn đề gì?” Thật ra khi anh ta nhắc đến việc điều Trần Triệt ra chiến trường, tôi đã đoán ra phần nào rồi.

 

“Hiện tại chỉ có Trần Triệt mới đủ khả năng giữ ổn định cục diện, nhưng tin tức tố của anh ta không ổn định, tinh thần cũng vậy. Người duy nhất có tin tức tố phù hợp là Lý Sâm thì lại bị anh ta đ/á vào viện. Chúng tôi sợ xảy ra tình huống đột xuất, nên muốn hỏi cậu – với tình trạng cơ thể hiện tại – có thể theo ra chiến trường không? Giống như trước đây.”

 

Nói xong, ánh mắt anh ta liếc qua bụng tôi.

 

“Hai Alpha cấp S còn lại thì sao?”

 

“Đại tá Trần đang ở khu Đông, còn đại tá Kỷ thì đang trong kỳ mẫn cảm. Cậu cũng biết đấy, kỳ mẫn cảm của anh ta rối lo/ạn, hiện giờ vẫn chưa biết bao giờ mới ổn định lại.”

 

Tôi dùng bút gõ nhè nhẹ lên bàn. “Alpha đúng là vô dụng.”

 

Kỳ Giao vỗ bàn: “Đừng vơ đũa cả nắm! Tôi cũng là Alpha đấy! Cho dù không làm được chuyện gì khác, ít nhất tin tức tố của chúng tôi vẫn có tác dụng với lũ sâu kia!”

 

Tôi ném cây bút trong tay lên người anh ta. “Nếu anh làm được thì tôi đã chẳng cần phải ra mặt.”

 

Kỳ Giao nghẹn họng, x/ấu hổ cúi đầu xuống.

 

“Tôi cần một tiếng để suy nghĩ, lát nữa sẽ trả lời.”

 

tin tức tố cấp S có tác dụng nhất định trong việc trấn áp tộc trùng, vì vậy ba Alpha cấp S bị bệ/nh kia phải thay phiên ra trận.

 

Trước kia tôi giấu thân phận, tự nguyện hạ cấp để làm phó quan cho Trần Triệt. Nói tốt thì là để tiện quan sát anh ta bất cứ lúc nào.

 

Nói khó nghe thì tôi chính là thiết bị giám sát, là thanh ki/ếm treo trên đầu anh ta. Tất cả tình trạng của anh ta, tôi đều báo cáo chi tiết về quân bộ.

 

Thậm chí, nếu Trần Triệt xảy ra tình huống mất kiểm soát, tôi có thể trực tiếp ra lệnh loại trừ.

 

Anh ta nên thấy may mắn vì tôi đủ mạnh, mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát, nếu không thì không biết anh ta đã c.h.ế.t bao nhiêu lần rồi.

 

Còn chưa bàn xong, quang n/ão đột nhiên reo lên.

 

Tôi ra hiệu cho Kỳ Giao im lặng.

 

Cấp dưới mà Trần Triệt tin tưởng nhất – Giang Vũ – gọi đến bằng video.

 

“Lận Diên, có chuyện rồi.”

 

“Gì cơ?”

 

“Thượng tá Trần trúng đ/ộc rồi.”

 

Tôi bật dậy ngay tức khắc. “Anh ấy đang ở đâu?”

 

“Tầng 5 viện nghiên c/ứu, mau tới đi.”

 

Vừa chạy ra ngoài, tôi vừa hỏi rõ tình hình: “Chuyện gì xảy ra? Giờ tình trạng sao rồi?”

 

“May mà phát hiện kịp, đang tiến hành giải đ/ộc, cũng đã tiêm huyết thanh, nhưng vẫn chưa tỉnh lại.”

 

“Sao lại trúng đ/ộc khi đang ở trong quân bộ?”

 

“Đã xem camera rồi, tất cả là do phó viện trưởng viện nghiên c/ứu. Hôm nay thượng tá đến thăm, ông ta lại nói mấy chuyện linh tinh như độ phù hợp cao, nên kết hôn các kiểu. Thượng tá bảo mình đã có người trong lòng, ông ta liền không biết từ đâu lôi ra một ống tiêm, đ.â.m vào tay thượng tá. May mà anh ấy phản ứng nhanh, chỉ bị tiêm một chút.”

 

“Nếu tiêm hết cả ống thì chắc chắn mất mạng rồi.”

 

Tôi cố kìm nén cơn gi/ận, lao thẳng vào tòa nhà viện nghiên c/ứu.

 

Tôi đã nói rồi, Alpha hay Omega gì thì cũng đều là những sinh vật bị tin tức tố và cảm xúc chi phối.

 

Lý Sâm có từng nghĩ Trần Triệt là người có đóng góp cho đất nước không?

 

Có từng nghĩ anh ấy là người phải ra chiến trường để bảo vệ quốc gia không?

 

Gây hại cho anh ấy, ngoài khiến đất nước mất đi một chiến lực, thì còn làm được gì?

 

Loại người chỉ biết đến bản thân, hại người không lợi mình như vậy...

 

Vừa thấy Lý Sâm đứng trước phòng bệ/nh, tôi xông tới t/át cho một cái.

 

Khi đó hắn vẫn đang bị hai người khác kh/ống ch/ế, cú t/át của tôi khiến hắn choáng váng.

 

Đợi hắn kịp phản ứng lại thì liền vùng vẫy muốn đ.á.n.h trả, nhưng hai tay bị kh/ống ch/ế, chẳng thể nhúc nhích nổi mười phân.

 

“Cậu là thứ gì mà dám đ.á.n.h tôi?”

 

Giang Vũ từ trong phòng bệ/nh bước ra, thấy tôi thì mắt sáng lên: “Lận Diên, cậu đến rồi, mau vào đi.”

 

Tôi không thèm liếc Lý Sâm thêm cái nào, bước vào phòng.

 

Trần Triệt đang nằm đó, sắc mặt tái nhợt.

 

“Lý Sâm có nói chất đ/ộc gì không?”

 

“Vừa mới khai. Thật ra không phải chất đ/ộc, mà là dung dịch tinh khiết chiết xuất từ tin tức tố của Lý Sâm, thêm vào t.h.u.ố.c kí/ch th/ích và t.h.u.ố.c gây tê hệ th/ần ki/nh. Ban đầu là để kí/ch th/ích kỳ mẫn cảm của thượng tá, nhưng không ngờ lại gây phản ứng mạnh như vậy.”

 

Tôi thật muốn xông ra ngoài t/át hắn thêm vài cái.

 

Đang nói dở thì Kỳ Giao từ ngoài bước vào.

 

“Trần Triệt thế nào rồi?”

Danh sách chương

5 chương
15/12/2025 10:37
0
15/12/2025 10:37
0
15/12/2025 10:37
0
15/12/2025 10:37
0
15/12/2025 10:37
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu