Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
Cậu ta khoác vai tôi, cười gian: “Xem đi mà, tụi mình cùng coi, còn có thể giúp nhau nữa chứ.”
Trên mạng nói mấy ông trai thẳng hay “giúp đỡ lẫn nhau” cũng bình thường, không biết gay có thế không?
Nhưng tôi thì hoàn toàn không muốn xem mấy thứ đó!
Để giữ vững hình tượng gay, tôi giả vờ thoải mái đồng ý: “Haha, được thôi, tôi không sao, còn anh Giang?”
Nói xong quay sang nhìn Giang Tư Diên, mong cậu ấy sẽ từ chối.
Nhưng trong ánh mắt khẩn cầu của tôi, Giang Tư Diên lại gật đầu.
“Được.”
Trời ơi, sập trời rồi.
Tắt đèn xong, tôi cứng đờ ôm cái máy tính bảng ngồi trên giường, đối diện với màn hình lớn.
Hai người họ ngồi hai bên, kẹp tôi ở giữa.
Tôi cười gượng, nháy mắt với Chu T.ử An: “Tôi không muốn ngồi giữa đâu, T.ử An, cậu ngồi đây đi!”
Chu T.ử An thích Giang Tư Diên, hai người họ ngồi cạnh nhau xem phim có khi còn thúc đẩy tình cảm, tôi ngồi giữa làm gì.
Chu T.ử An chớp chớp mắt, hoàn toàn không hiểu ý tôi: “Khác gì nhau chứ, tôi không muốn cầm máy tính bảng.”
Cái đồ ch.ó ng/u!
Tức vì cậu ta không biết tranh thủ, tôi đành nhấn nút play, đoạn đầu là hai người đàn ông ngồi nói chuyện trước camera.
Hai người đó trông cũng được, khá lịch sự, không đến mức khó chấp nhận như tôi tưởng.
Nhưng họ không có động tác thân mật nào, càng xem tôi càng thấy lạ, đến khi một chàng trai mặc đ/ộc cái sơ mi bước vào, dáng người nhỏ nhắn, da trắng nõn.
Hai người kia lập tức nhào tới, ôm hôn lấy cậu ta.
Mẹ kiếp!
Tôi trợn mắt há hốc mồm, không tin nổi cảnh tượng trước mắt.
Gay chơi mấy trò này thật à?
Tôi ngồi xem mà toàn thân không yên.
Lúc đó, có một bàn tay len lén sờ tới.
Tôi gi/ật mình: “Cậu làm gì đấy?”
Chu T.ử An chớp mắt nhìn tôi, mặt vô tội: “Giúp nhau mà, căng thẳng cái gì, chẳng lẽ cậu ngại?”
Tôi là trai thẳng, xem mấy thứ này tất nhiên không có phản ứng sinh lý, nếu để cậu ta biết thì toang.
Tôi cố gắng tỏ ra bình tĩnh: “Giờ vẫn chưa cần.”
Chu T.ử An cười như hiểu rõ, giọng châm chọc: “Diệp Tử, nói thật đi, cậu là 1 hay 0?”
Tôi cũng muốn nói mình là 1 lắm, nhưng lực bất tòng tâm, vì tôi chẳng có chút hứng thú nào với đàn ông.
Để không bị lộ, tôi lại nói dối: “Tôi là 0.”
Ánh mắt sâu thẳm của Giang Tư Diên khẽ d.a.o động, Chu T.ử An cũng cong môi cười.
Cả hai đồng thanh: “Trùng hợp gh/ê, tôi là 1.”
Hay thật đấy, đang chơi trò 101 với tôi à.
Phim càng lúc càng khó coi, tôi càng xem càng thấy nổi da gà, cảm giác như có hai ánh mắt cứ nhìn chằm chằm vào mình.
Tôi dịch ra sau một chút, nhưng bị Chu T.ử An giữ lại.
“Cậu ngồi sát Giang Tư Diên làm gì, qua bên này đi, đừng đ/è lên anh ấy.”
Giang Tư Diên vốn không thích tiếp xúc cơ thể với người khác.
Tôi nhận ra, đang định dịch sang bên kia.
Giang Tư Diên lại nói: “Không sao đâu, lại gần chút đi.”
Tôi hơi bất ngờ nhìn cậu ấy.
Chu T.ử An khoác vai tôi, cười nói: “Không sao, bên tôi còn dư chỗ.”
Hai ánh mắt giao nhau, không khí dần trở nên vi diệu.
Hai bên đều là đàn ông, lúc này tôi chỉ muốn bóp c.h.ế.t cái tôi từng nói mình là gay.
Tự đào hố ch/ôn mình rồi.
Không khí càng lúc càng nóng, cảm giác như nhiệt độ quanh đây tăng vọt.
Chu T.ử An chắc vì thấy tôi ngồi gần Giang Tư Diên quá mà gh/en, lỡ hiểu lầm tôi cũng thích Giang Tư Diên thì c.h.ế.t.
Tôi phải rút lui thôi!
Tôi bất chợt nảy ra một ý, khẽ ho rồi nói kiểu làm màu:
“Cảm giác chẳng có gì hay ho, các cậu cứ xem đi, tôi để dành xem với bạn trai tôi sau.”
Rồi nhét máy tính bảng vào tay Chu T.ử An, giở chăn nằm xuống trốn.
Chu T.ử An do dự vài giây, sau đó trợn tròn mắt, giọng bỗng cao vút:
“Gì cơ? Bạn trai? Khi nào cậu có bạn trai, sao tôi không biết?”
Giang Tư Diên cũng nghe mà cau mày.
Tôi lắp bắp bịa ra một bạn trai:
“Chắc khoảng một hai tháng rồi, tôi giấu tụi cậu vì sợ các cậu kỳ thị, tụi tôi tình cảm tốt lắm.”
Chu T.ử An cười toe toét, khoác vai tôi như anh em chí cốt, nhưng lời nói thì nghiến răng nghiến lợi:
“Gh/ê g/ớm nhỉ, giấu kỹ thật đấy, khi nào cho tụi tôi gặp mặt?”
Chu T.ử An vẫn cười, nhưng tôi càng nhìn càng run.
“Haha, được thôi, khi nào cậu ấy rảnh tôi nói liền.”
“Được.”
Tôi c.ắ.n răng gật đầu, thầm tính sau này ki/ếm cớ bảo chia tay là xong.
Hôm sau tôi vẫn đi học cùng Giang Tư Diên như thường lệ, không hiểu sao hôm nay Chu T.ử An cũng đi theo.
Tôi đoán chắc cậu ta muốn tiếp cận Giang Tư Diên, tôi chỉ là bóng đèn, nhưng tôi không bận tâm.
Để không làm phiền hai người họ, tôi cúi đầu nghịch điện thoại suốt.
Cô em họ thân thiết vừa mới vào đại học, nhắn tin than tôi lừa nó, đại học chán c.h.ế.t, mới đầu tháng mà hết sạch tiền tiêu rồi.
Tôi vui sướng, gửi ngay bao lì xì an ủi nó.
Chu T.ử An ghé đầu qua.
“Nhắn gì mà vui thế?”
Tôi chưa kịp tắt màn hình, cậu ta đã thấy một phần đoạn chat.
Toàn là tin tôi nhắn cho em họ, hỏi han chuyện học hành và gửi tiền cho nó.
Sắc mặt Chu T.ử An hơi sượng lại, trong mắt lộ ra cảm xúc khó hiểu.
“Cậu thích cậu ta vậy luôn à? Cho đàn ông tiền là xui cả đời đấy biết không?”
Cậu ta hiểu lầm em tôi là bạn trai tôi.
Tôi nghĩ thôi kệ, như vậy càng giống thật, liền mượn cớ tránh giải thích.
“Haha, tôi thấy cũng ổn mà, tụi tôi tình cảm tốt lắm.”
Bình luận
Bình luận Facebook