Nghe phân tích của Đơn Tiểu Nguyên, tôi cảm thấy mình như một đứa con gái lăng nhăng. Nhưng ai mà ngờ được biểu hiện đó của hắn lại là thích tôi chứ? Tôi cứ tưởng hắn chỉ muốn bóc l/ột sức lao động của tôi thôi...
Tôi đờ đẫn đứng trước máy chấm công, mọi suy nghĩ đều bị Hạ Thời Diễn chiếm lĩnh.
Đột nhiên, cổ tay bị nắm ch/ặt. Tôi theo phản xạ gi/ật tay lại. Nhận ra ý định của tôi, ánh mắt Hạ Thời Diễn chợt tối sầm, từ từ buông tay ra.
"Thư ký Chúc, vào đây một chút."
Theo sau lưng Hạ Thời Diễn không biết bao lần, nhưng lần này dáng lưng g/ầy của hắn sao trông thật ủ rũ.
"Chúc Mộng."
Đoán được điều hắn muốn nói, tôi vội ngắt lời: "Khoan... khoan đã... Anh... định tỏ tình lần nữa sao?"
Lời vừa dứt, trên đỉnh đầu đã vang lên tiếng cười khẽ của hắn.
Ánh mắt tôi dán ch/ặt vào nốt ruồi nước mắt màu nhạt ở khóe mắt hắn. Quả nhiên ngoài tính cách công việc hơi đi/ên cuồ/ng, ngoại hình và khí chất đều đúng gu tôi.
"Chúc Mộng, tôi chưa từng yêu ai, cũng không biết nói lời đường mật. Nhưng tôi có thể khẳng định, tôi rất thích em. Khi em bị thương, tôi lo lắng. Thấy em thân thiết với Tề Phi như vậy, tôi gh/en đến mức muốn xông lên đ/ấm hắn một trận. Nhưng nhìn thấy nụ cười của em, lòng tôi cũng vui theo. Tôi biết lời tỏ tình đột ngột khiến em khó xử, nhưng tôi thực sự sợ một ngày nào đó đến muộn, em sẽ bị người đàn ông khác cư/ớp mất."
"Nếu em đồng ý đến với tôi, mọi thứ của tôi đều là của em. Điện thoại tùy em kiểm tra, mật khẩu của tôi là... Mật khẩu thẻ ngân hàng và két sắt đều là... Tôi có mấy căn nhà, giấy tờ đều để trong biệt thự trung tâm thành phố. Sau này kết hôn tất cả đều thuộc về em. Tôi sống riêng bên ngoài, em không cần lo chuyện mẹ chồng nàng dâu. Mẹ tôi chắc chắn sẽ đứng về phía em, còn bố tôi thì khỏi phải bàn, ổng nghe lời mẹ tôi hết... Vì vậy, Mộng Mộng, em có nguyện ý đến với tôi không?"
Ánh nắng rực rỡ xuyên qua khung cửa chiếu vào đôi mắt đen huyền ngập tràn tình ý của Hạ Thời Diễn. Hắn từ từ nắm tay tôi đặt lên ng/ực, nhịp tim mạnh mẽ truyền qua lòng bàn tay, nhưng tôi vẫn cảm nhận được toàn thân hắn đang run nhẹ vì căng thẳng.
Tôi thừa nhận mình vốn là kẻ tham tiền háo sắc.
"Hạ Thời Diễn, anh cúi xuống chút, em nói đáp án cho anh nghe."
Hạ Thời Diễn khom người xuống, ngoan ngoãn như chú chó lớn.
Tôi nhón chân, vòng tay qua cổ hắn kéo lại gần.
Đôi môi chạm nhẹ, tim đ/ập lo/ạn nhịp. Tôi khép hờ mi mắt.
Như có cánh cửa nào đó vừa mở tung, Hạ Thời Diễn bước tới, tay vòng eo tôi, những nụ hôn nhẹ như bướm đậu rơi xuống, dịu dàng mà thận trọng. Mùi gỗ mát lạnh quấn quít giữa hai người.
Gió nhẹ lướt qua, cành cây khẽ đung đưa. Làn gió mơn man trên ngọn cây, tinh nghịch xào xạc lá cây, phá vỡ không khí tĩnh lặng. Tiếng lá xạc xào như khúc nhạc rộn ràng xao xuyến...
Thoáng chốc, tôi cảm nhận được hơi ấm trên mặt đang mất kiểm soát. Hơi thở gấp gáp bên tai, hắn cúi đầu ch/ôn mặt vào cổ tôi. Có vẻ hắn rất thích tư thế này, sợi tóc ngắn chọc vào da thịt khiến tôi buồn buồn, không nhịn được bật cười.
"Chúc Mộng, anh yêu em nhiều lắm."
Giọng nói của Hạ Thời Diễn vương vấn luyến lưu, ánh mắt dán ch/ặt vào tôi, chuyên chú và đắm đuối.
"Hạ Thời Diễn, em cũng yêu anh."
Bình luận
Bình luận Facebook