Người đàn ông kì lạ đấy ôm tôi lên, ủ ấm tôi trong lòng rồi cứ thế bế tôi đi về nhà.
Dưới ánh đèn đường, không biết có phải do tôi hoa mắt hay không mà thấy toàn thân hắn ta tỏa ra ánh sáng xanh nhạt. Chập chờn một hồi mới biến mất.
Tôi đơ người, thử gọi hệ thống trong đầu, lại không nhận được câu trả lời như bình thường, giống như cái hệ thống ấy đã biến mất rồi.
À không, nói đúng ra cái thứ đó đã hoá hình người, xuất hiện ngay bên cạnh tôi.
Con mèo hoang đứng trên bệ tường cảnh giác nhìn người đàn ông xa lạ, lông dựng lên rồi ré một tiếng chói tai. Nó lùi lại rồi nhảy phắt xuống dưới đất, nhanh chóng lẩn vào bụi cỏ.
Cánh cửa phòng trọ mở ra.
Tôi được đặt xuống cái chiếu cũ kĩ trải dưới sàn nhà.
Người đàn ông ngồi xuống trước mặt tôi, đôi mắt đong đầy ý cười, khoé môi cong lên, là kiểu đẹp trai ấm áp khiến người khác đốn tim.
"Anh là Ân Lâm." Hắn đưa bàn tay vuốt mái tóc tôi, gạt đi mấy sợi loà xoà che mắt, đôi mắt híp lại "Là hệ thống của em. Xin lỗi vì đã đến trễ như vậy, để em chịu nhiều uất ức rồi."
Ân Lâm lấy từ trong túi ra một hộp bánh bao nóng hổi nhét vào tay tôi:
"Ăn tạm nhé. Ngày mai anh đưa em đi ăn sau, bây giờ anh sẽ nói hết với em mọi chuyện. Em ăn no trước đi đã."
Tôi ngơ ngác nhìn hắn, cầm bánh bao lên ngấu nghiến gặm gặm cho đỡ đói. Tôi nhồi nhét vào miệng cho phồng lên, cắn hai ba miếng cho đầy mồm rồi khó khăn nhai nuốt, bởi so với cái bụng đói thì tôi tò mò chuyện Ân Lâm sắp tiết lộ hơn.
Có thể đó là bí mật động trời có liên quan đến cuộc đời bi thảm của tôi.
Càng nghĩ tôi càng ăn nhanh. Ân Lâm đưa cho tôi cốc nước ấm, kiên nhẫn ngồi đợi, còn vỗ lưng tôi bảo ăn chậm kẻo nghẹn.
"Xong rồi." Tôi nuốt xuống miếng bánh bao cuối cùng, tu một ngụm nước cho đỡ khát rồi hỏi dồn "Anh nói đi, có chuyện gì à? Chuyện liên quan đến tôi? Về bí mật cái thế giới này? Mà khoan đã, anh nói cho tôi biết trước thân phận của anh là gì?"
Ân Lâm đứng dậy đóng kín cửa phòng trọ. Tôi sốt ruột đi bám theo hắn, trông ngóng cái thứ mà hắn sắp nói ra.
"Bình tĩnh, anh không định giấu em chuyện gì đâu." Ân Lâm nói "Trước tiên, em bình tĩnh nhé. Thật ra thế giới này được tạo ra và thiết lập bởi một quyển tiểu thuyết."
Tôi chớp mắt, gật gù.
Từ lúc hệ thống đột ngột xuất hiện trong đầu, cùng với sự hành xử vô lí ng/u ngốc như 'không có n/ão' của mọi người xung quanh là tôi đã đoán ra được có gì đó bất thường ở thế giới này rồi.
Chỉ không ngờ tôi lại là một nhân vật trong sách.
Bình luận
Bình luận Facebook