Chị dâu tôi mặc bộ đồ ngủ rá/ch toạc, chiếc bụng to tướng lộ ra ngoài, chi chít những đường vân đen kỳ quái. Ngay chính giữa rốn, một cái miệng to tướng đang ngoác rộng.
Chiếc lưỡi đỏ lòm từ bụng thè ra, liếm quanh mép một vòng. "Thịt tươi đây rồi."
Ba người họ đồng thanh hét: "Aaaa...q/uỷ!"
Anh trai chạy, chị dâu đuổi, dù có thế nào cũng trốn không thoát. Cả nhà chạy vòng quanh phòng, tiếng thét kinh hãi vang lên liên tục. Khi cận kề cái ch*t, bản năng sinh tồn trỗi dậy mãnh liệt. Anh trai tôi gào thét: "Đặng Tinh Nhiễm! Tao không đòi nhà nữa, cho mày hết!"
"Đúng rồi Tinh Nhiễm, mẹ xin lỗi, con không thể bỏ mặc gia đình mình thế được... Áaaa! Buông tao ra!"
"Con gái, bố sẽ trả lại 10 vạn v/ay con hôm trước, c/ứu bố!"
"Gì cơ? Sao ông lấy tiền của nó? Hôm sửa nhà ông bảo nó không chịu đưa tiền cơ mà? Đồ khốn! Đi tiêu cho con nào rồi?"
Mẹ tôi tranh thủ t/át bố một cái. Ông già đang núp sau rèm bị đ/á/nh bật ra, ngã dúi dụi vào người chị dâu. Cái miệng quái dị ngoạm một phát, x/é toạc miếng thịt lớn trên cánh tay. Nhìn cái miệng ấy nhai ngấu nghiến, càng nuốt càng mở rộng, anh trai tôi h/ồn xiêu phách lạc. Trong cơn tuyệt vọng, hắn đột nhiên khom người chui tọt xuống gầm giường.
Dưới đó, hắn phát hiện ra hình nhân giấy.
"Con hình nhân này chắc do Tinh Nhiễm làm! Nó vẫn trốn trong nhà!" Anh ta ném nó ra ngoài.
Chị dâu đờ đẫn nhìn con hình nhân giấy, đứng khựng lại.
"Đặng Tinh Nhiễm?" Cái lưỡi đỏ lè dài liếm mép, "Trông mày còn ngon hơn bọn này!"
Bình luận
Bình luận Facebook