Chẳng lẽ ta không phải là nam hoàng đế sao?

Chương 13

29/05/2025 17:20

Tiết Lăng Tiêu quay ra quát Tiêu Sơn Ngọc: "Ngươi làm sao vậy! Ta chỉ rời đi chín tháng, ngươi lại không trông nổi bên cạnh Điện hạ—"

Mặt Tiêu Sơn Ngọc lạnh như tiền: "Điện hạ muốn mở tiểu ân khoa, ta còn cách gì nữa?"

Mặt mày Ôn Tri Vi hoảng hốt: "Chẳng…Chẳng lẽ Tiết đại nhân, Tiêu đại nhân chê tiểu nhân ư?" Gã ấm ức nghẹn ngào: "Điện hạ, tiểu nhân biết thân phận thấp hèn, không xứng hầu hạ điện hạ, chỉ mong điện hạ đừng trách hai vị đại nhân."

Ta nhíu mày: "Ai bảo ngươi không xứng? Cô đã chọn ngươi, ngươi đừng tự ti."

Gã nở nụ cười ngọt ngào: "Vâng, là thần lo xa quá rồi."

Ta vẫy tay: "Lại đây, để cô xem vết thương trên cổ."

Gã dịu dàng nói với Tiết Lăng Tiêu: "Tiết đại nhân, xin nhường chút."

Ánh mắt Tiết Lăng Tiêu sắc như d/ao.

Tiêu Sơn Ngọc đột nhiên lên tiếng: "Tiết đại nhân bình lo/ạn ngoài biên, thân thể biết bao vết thương. Nếu Ôn đại nhân thực sự khó chịu, nên mời ngự y khám mới phải."

Ta nhìn Tiêu Sơn Ngọc: "Trường Ninh, vẫn là người hiểu lòng cô."

Ta tự mình đến bên Tiết Lăng Tiêu, dỗ dành: "Thôi nào, chuyện nhỏ mà cũng đáng gi/ận? Cô thấy cái túi hương này cũ rồi, nên đổi cái mới."

Đôi mắt đen long lanh của hắn ngước lên: "Điện hạ nói thật sao?"

Ta nắm lấy tay hắn: "Cô từng lừa gạt ngươi khi nào? Hôm nay vốn là yến tiệc tiếp đãi ngươi, tất nhiên lấy ngươi làm chủ. Trường Ninh nói không sai, khoảng này ngươi ở ngoài vất vả rồi. Nhân tiện, Trường Ninh à—"

Ta dặn dò: "Ngươi quen thuộc trong cung, sắp xếp ngự y tới thăm khám cho Tri Vi đi."

Tiêu Sơn Ngọc phong độ thản nhiên: "Thần đã sai người đi mời rồi."

Tay còn lại của ta nắm lấy y: "Đừng thấy Trường Ninh miệng lưỡi cứng ngắc, kỳ thực trong lòng cũng mong ngươi về lắm."

Mặt Tiết Lăng Tiêu đầy nghi hoặc, Tiêu Sơn Ngọc tiếp lời: "Chúng thần có bao nhiêu năm tình nghĩa với điện hạ, há vì ngoại vật lay động?"

Ta cảm thấy Tiêu Sơn Ngọc đã vượt qua thời kỳ không hiểu chuyện, giờ đây mỗi câu nói đều đúng ý ta.

Ta siết ch/ặt tay y, nụ cười nhẹ thoáng hiện khiến gương mặt y bừng sáng.

Trong lòng ta đột nhiên lo/ạn nhịp.

Như nai con giẫm phải lưới.

Ta nghĩ chắc không nên thức khuya cưỡi ngựa nữa.

Ta quay lại dặn Ôn Tri Vi: "Ngươi dưỡng thương cho tốt, hôm nay đừng đi lại lung tung, đợi khỏe hẳn hãy tới."

Tiết Lăng Tiêu khẽ nhếch mép, nhẹ giọng mỉa: "——Tr/ộm gà không được còn mất nắm gạo."

Hắn cùng Tiêu Sơn Ngọc liếc nhau, rồi đứng hai bên sau lưng ta: "Xin mời Điện hạ."

Ta bước nhanh nhẹn đi trước.

Lần này Tiết Lăng Tiêu khiến đại biểu ca nôn ra không ít tiền, lại lần ra mấy đường chuyển ngân trong quốc công phủ, thực sự lập đại công.

Ta mở riêng yến tiệc ở Đông Cung, bên ngoài ồn ào náo nhiệt, trong này chỉ có mấy người thân tín.

Lúc này Tiết Lăng Tiêu mới kể chuyện áp giải đại biểu ca của ta về kinh, chắc hẳn mai bá phụ sẽ đến gây chuyện.

Ta cười lạnh: "Ông ta cứ thử xem!"

Đang định nói tiếp thì:

"Hoàng hậu nương nương giá lâm!"

Mẫu hậu và mẫu thân cười nói bước vào: "Lăng Tiêu về rồi à."

Ba chúng ta vội đứng dậy hành lễ.

Mẫu hậu cười bảo không cần đa lễ: "Chớp mắt mà mấy đứa trẻ con này đã trưởng thành hết rồi, giờ phong thái đĩnh đạc, có mỹ nhân nào để ý chưa?"

Mẫu thân bên cạnh đùa cợt: "Nếu có người trong lòng, phải nói ra ngay, hôm nay nương nương vui, có khi ban hôn luôn đấy."

Tiết Lăng Tiêu biến sắc: "Ban... ban hôn?!"

Mặt mày Tiêu Sơn Ngọc nghiêm trọng hẳn: "Nương nương nói vậy là có ý gì...?"

Mẫu hậu mỉm cười: "Trẻ nhỏ thích người đẹp là lẽ thường, bản cung từng trải qua, hôn sự là việc lớn, đương nhiên phải chọn người mình thích."

Nói rồi bà liếc ta: "Giác Nhi thì muốn chọn Thái tử phi thế nào?"

Ta thản nhiên đáp: "Với Thái tử phi tương lai, Cô chỉ mong nàng ấy đoan trang, nho nhã, lại có một bụng chữ nghĩa."

Mặt Tiêu Sơn Ngọc thoáng ửng hồng, cười đến là tươi.

"Nhưng tính tình phải hoạt bát, biết cưỡi ngựa, thích b/ắn cung."

Tiết Lăng Tiêu cầm chén rư/ợu cười ha hả.

"Lại phải biết xem sổ sách, biết khai ng/uồn tiết lưu, quản nổi Nội vụ phủ cùng hậu cung."

Ôn Tri Vi bước vào điện, hơi thở gấp gáp nhưng mắt sáng rỡ.

Ta vừa dứt lời, cả điện chìm trong tĩnh lặng.

Mẫu hậu khẽ ho: "Hoàng nhi tính toán khá kỹ đấy."

Cuối cùng bà không nhịn được, châm chọc: "Con gái nhà ai đáp ứng nổi yêu cầu của con chứ? Có khi phải thỉnh tiên nữ hạ phàm rồi!"

Ta nghiêm túc: “Vậy chọn một tiên nữ giống mẫu thân là được."

Bà nghiến răng trỏ vào trán ta, các cung nữ xung quanh đều khúc khích cười.

Tần Quý phi nhanh mồm: "Giác Nhi à, các điều kiện của con, mẫu thân ta một điều cũng không đạt nổi đâu!"

Ta đanh mặt: "Nhưng mẫu thân đẹp là đủ rồi!"

Ta cười: "Nói cho cùng, chỉ cần hợp nhãn, khiến người yêu mến là được. Những thứ khác không quan trọng."

Mẫu hậu cười xong, ánh mắt sâu xa nhìn ta: "Vậy... giới tính có quan trọng không?"

"Choang!"

Chén rư/ợu trong tay Tiết Lăng Tiêu rơi xuống đất, vỡ tan tành.

Danh sách chương

5 chương
29/05/2025 17:20
0
29/05/2025 17:20
0
29/05/2025 17:20
0
29/05/2025 17:20
0
29/05/2025 17:20
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Đăng nhập
Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận
Báo chương xấu