Ba năm trước, khi kỳ trao đổi sắp kết thúc, tôi chìm sâu trong nỗi buồn phải yêu xa Tống Kỳ.
Bởi em ấy còn phải ở lại tiếp tục học thạc sĩ.
Nhưng chẳng mấy chốc tôi đã tự an ủi mình.
Cùng lắm tốt nghiệp xong tôi chuyển hẳn sang đây, hành động trước báo cáo sau, thế là bố tôi chẳng quản được nữa.
Suốt quãng thời gian ấy, Tống Kỳ bận tối mắt. Em ấy theo đồ án của giáo sư, thi thoảng lại phi máy bay đi dự thi hay hội thảo.
Một hôm em vội vã trở về, qua đêm rồi lại lên đường.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi thoáng ngửi thấy mùi ngọc lan.
Trực giác mách bảo có điều gì đó không ổn.
Là một Beta, sao tôi có thể ngửi thấy mùi pheromone Tống Kỳ lưu lại trong nhà?
Thế là tôi lập tức đến bệ/nh viện kiểm tra.
Khi nhận kết quả xét nghiệm, tôi ch*t lặng.
Trên tờ giấy trắng hiện rõ dòng chữ: Tôi đã phân hóa lần hai thành Alpha.
Hiện tại mới chỉ là giai đoạn khởi phát.
Tim tôi thắt lại, đầu ngón tay dần lạnh cóng.
Tôi tiếp tục đến khoa xét nghiệm mùi thông tin.
Trước đây từng cùng Tống Kỳ tới phòng thí nghiệm nước hoa mùi pheromone dành riêng cho bạn đời Beta.
Họ sẽ trích xuất lượng nhỏ mùi của Alpha, chế tạo thành nước hoa dựa trên hương thơm, trong đó vẫn lưu giữ mẫu mùi gốc.
Dù không phải mùi pheromone thực thụ, nhưng đây là thứ Beta có thể cảm nhận được.
Không rõ mẫu này còn dùng xét nghiệm được không, nhưng tôi vẫn đưa cho bác sĩ.
Vài tiếng sau, kết quả hiện lên.
Mức độ bài trừ xích pheromone giữa tôi và Tống Kỳ lên tới 82%.
Bình luận
Bình luận Facebook