Tôi vẫn không cam tâm.
Tôi gọi điện cho Dã.
Muốn thẳng ấy xem có đúng như ghi âm kia - việc tiếp tôi đều là Yểu, cảm thấy buồn nôn khi tôi?
Điện thoại đổ chuông lâu mới được nghe máy.
Không gian kia ồn náo nhiệt.
Giọng trầm của thẳng vào màng nhĩ tôi:
"Hạ Hạ?"
Tôi khẽ ngập ngừng, hỏi:
"Anh không phải đang nghỉ nhà sao?"
Trần chưa kịp đáp.
Một giọng trong trẻo vang tới xa:
"A mau lại đến rồi!"
Tôi nghe rõ mồn một.
Đích thị là giọng Yểu.
Trần vội vàng với tôi:
"Hạ Hạ, đang bận, có mai đến trường nhé, ngoan."
Chưa kịp để tôi đáp lời.
Điện thoại đã bị tắt vội.
Trong ống nghe vang lên một "tút tút đều đều.
Tôi nắm ch/ặt điện thoại.
Trong lòng dâng lên một cảm giác chua khó tả.
Bình luận
Bình luận Facebook