Tôi là ph/ản diện trong một cuốn tiểu thuyết ngôn tình, nam phụ đ/ộc á c.
Thích nổi đ/iê n, phát r/ồ, lên c/ơn th/ần k/in h, chỉ duy nhất với nữ chính là yêu mà không có được.
Vì vậy bị gán cho cái danh "b/ện h kiều".
Còn k/ẻ th/ù không đội trời chung của tôi cả đời này - Cố Thời Diễn - lại là nam phụ thâm t ình được khán giả yêu thích nhất!
Tôi phun ra một ngụm m/á u, hỏi hệ thống tại sao lại như vậy.
Nó giải thích, bởi vì Cố Thời Diễn là con nhà cán bộ cấp cao, lớn lên trong đại viện.
Còn nhà tôi ba đời kinh doanh, trong tay không sạch sẽ.
Đúng vậy, nhà tôi cả hai giới hắc bạch đều ăn sạch.
Lớn lên trong môi trường ch/ém gi/ế t, tính cách tôi quả thật không thể nào ôn hòa ngoan ngoãn được.
Vì vậy, nữ chính Thẩm Nguyệt Bạch s/ợ tôi, không cần tôi.
Kết cục của kẻ phả/n diện đ/ộc á/c, nhất định là bị ti/ê u di/ệ t.
Trong lúc h/ấ p h/ối.
Tôi dùng hết sức lực bò đến bên chân Cố Thời Diễn, đưa tay lau đi vết m/á u nơi khóe miệng, ngẩng đầu cười với anh ta.
"Anh, quy` xuống."
Bình luận
Bình luận Facebook