Chân Tình

Chương 2

18/12/2024 11:57

03

Sau khi đăng ký xong, tôi hồi hộp tải bức ảnh chân vừa chụp lên.

Chỉ vài phút sau, bức ảnh đã nhận được hàng chục lượt thích.

[Woa! Chân đẹp quá! Húp húp!]

[Đôi chân này đỉnh của chóp! Trắng nõn thon dài.]

[Đôi chân này mà không đi tất lưới thì phí quá.]

Tất nhiên, cũng có một số bình luận khiếm nhã.

Nhìn những bình luận này, tôi không khỏi đỏ mặt.

Nhưng rất nhanh sau đó, tôi cũng nhận được một số tiền thưởng.

Thấy ki/ếm tiền dễ dàng chỉ trong vài phút như vậy, tôi càng có động lực hơn.

Ngay sau đó, tôi lên mạng đặt m/ua một số váy ngắn và tất xinh xắn.

04

Từ ngày biết tin gia đình phá sản, tôi trở nên vô cùng tiết kiệm.

Ngoài quần áo cần m/ua để chụp ảnh, những thứ khác thì có thể tiết kiệm được bao nhiêu sẽ tiết kiệm bấy nhiêu.

Vừa tan học, tôi lập tức đến tầng hai của nhà ăn, định lấy một ít món chay để lót dạ.

Nhưng khi quẹt thẻ cơm, chuyện x/ấu hổ đã xảy ra.

[Số dư không đủ]

Ch*t rồi... Quên nạp tiền vào thẻ cơm.

Nhìn dòng chữ hiển thị trên máy, cùng ánh mắt kỳ lạ của cô b/án cơm, tôi chỉ muốn độn thổ ngay lập tức.

"Người phía trước làm gì mà lâu vậy? M/ua cơm thôi mà cứ lề mề!"

"Nhanh lên được không? Tôi sắp ch*t đói rồi!"

Những người xếp hàng phía sau cũng bắt đầu lên tiếng phàn nàn.

Đúng lúc tôi đang bối rối không biết làm sao thì bỗng có người lấy thẻ cơm quẹt vào máy.

Tôi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Giang Diệc.

Chưa kịp hoàn h/ồn, Giang Diệc đã xoay người thản nhiên bỏ đi.

Tôi vội vàng bưng khay cơm đuổi theo cậu ấy. Phải nói là người chân dài đúng là sải bước cũng dài! Đi nhanh thật.

Đợi Giang Diệc ngồi xuống chỗ cạnh cửa sổ, tôi cũng ngồi xuống bên cạnh cậu ấy.

"Chuyện vừa rồi, cảm ơn cậu nhé."

Tôi nói với vẻ hơi ngại ngùng.

Giang Diệc nhướn mày: "Cậu chỉ ăn có thế thôi à?"

Tôi cúi đầu nhìn đĩa đậu phụ xào cải thảo, mỉm cười.

"Ừm, ăn thanh đạm một chút cho tốt."

Vừa dứt lời, Giang Diệc đột nhiên đứng dậy bỏ đi.

Tôi đang ngơ ngác thì vài phút sau, cậu ấy bưng một đĩa đùi gà quay lại.

"Tớ ăn không hết, cậu ăn giúp tớ nhé!"

Nói xong, Giang Diệc lại quay người định bỏ đi, tôi theo phản xạ túm lấy tay cậu ấy.

Cảm nhận được cơ thể Giang Diệc khựng lại, tôi vội vàng buông tay.

A, suýt nữa thì quên mất Giang Diệc kỳ thị người đồng tính.

"Giang Diệc, tớ cảm ơn cậu nhiều lắm."

"Để bữa khác tớ mời cậu ăn cơm nhé."

Nghe vậy, Giang Diệc khẽ gật đầu rồi rời đi.

Nhìn bóng lưng Giang Diệc khuất dần, tôi bỗng cảm thấy người này không hề lạnh lùng như vẻ bề ngoài.

Danh sách chương

4 chương
18/12/2024 11:58
0
18/12/2024 11:58
0
18/12/2024 11:57
0
18/12/2024 11:56
0

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Bình luận Facebook

Tài khoản của bạn bị hạn chế bình luận
Hủy
Xem thêm bình luận
Bình luận