Thể loại
Đóng
123
@456
Đăng xuất
1.
Ta là kẻ đứng thứ hai muôn đời của tông môn.
Để vượt qua Lục Giới. Ta ngày đêm tu luyện, khổ công nghiên c/ứu các loại công pháp. Ấy vậy mà vẫn bị hắn đ/á/nh bại chỉ sau vài chiêu.
Một đêm nọ, vì quá nóng lòng luyện công mà ta tẩu hỏa nhập m/a. Thật bất ngờ khi ta lại vô tình liên kết với một hệ thống kỳ lạ.
Hệ thống đã c/ứu ta và hùng h/ồn tuyên bố, chỉ cần liên kết với nó, Lục Giới sẽ ngoan ngoãn nghe lời ta, quỳ dưới ki/ếm của ta mà cúi đầu xưng thần.
Lời nói này có chút kỳ quái, nhưng chỉ cần có thể đ/á/nh bại Lục Giới, ta liền không bận tâm đến những chi tiết nhỏ nhặt ấy.
Thế nhưng, sau một tháng liên kết với hệ thống. Ta dường như mắc phải một căn bệ/nh lạ.
Da dẻ của ta ngày càng trắng trẻo, mềm mịn, vòng eo cũng thon hơn trước rất nhiều. Và chỉ cần hơi mệt một chút, mặt ta sẽ ửng đỏ. Khi nổi gi/ận, khóe mắt ta sẽ đỏ hoe, nước mắt không thể ngừng tuôn ra. Điều này khiến ta vô cùng khổ sở.
Vì vậy, ta đi tìm Đại sư tỷ mà ta thầm mến đã lâu.
Đại sư tỷ tinh thông y thuật, có lẽ có thể tìm ra nguyên do.
Nào ngờ, khi ta đến nơi, lại thấy Lục Giới đang cười nói vui vẻ với Đại sư tỷ.
Ta siết ch/ặt nắm đ/ấm. Lạnh lùng nhìn chằm chằm Lục Giới, tức đến mức khóe mắt đỏ hoe. Cố gắng kìm nén những giọt nước mắt sắp trào ra. Cơ thể c.h.ế.t tiệt này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
"Đại sư tỷ!" Ta cất tiếng gọi, Đại sư tỷ và Lục Giới đồng thời quay đầu lại nhìn ta.
Cả hai đều khẽ sững sờ.
Đại sư tỷ mỉm cười dịu dàng: "Tiểu sư đệ, có phải đệ không khỏe ở đâu không?"
Còn Lục Giới thì nhìn ta một lúc lâu, sau đó vẻ mặt kỳ quái quay đi. Thậm chí còn không chào hỏi ta như thường lệ.
Hừ, đồ ngụy quân tử đạo mạo! Cuối cùng cũng không giả vờ được nữa. Hắn ta quả nhiên là muốn cư/ớp Đại sư tỷ của ta.
Ta cười lạnh một tiếng, siết ch/ặt nắm đ.ấ.m hơn nữa. Đúng là mơ mộng viển vông!
Đạo lữ tương lai của Đại sư tỷ. Và vị trí đứng đầu tông môn, sớm muộn gì cũng sẽ thuộc về ta!
2.
Ta đi đến trước mặt Đại sư tỷ.
Nàng cười cười: "Tiểu sư đệ, sao da dẻ đệ ngày càng đẹp vậy, đệ dưỡng da thế nào? Cho sư tỷ xem nào!" Nói xong, nàng muốn nhéo mặt ta.
Ta mím môi vui vẻ đưa mặt lại gần, nhưng một bàn tay lớn đã chắn giữa hai chúng ta.
"Nam nữ thụ thụ bất thân!" Lục Giới trầm giọng nói, kéo ta về phía sau.
"Lục Giới, ngươi bị bệ/nh à?" Ta hất tay hắn ra, lạnh lùng lườm Lục Giới, nghiến răng nghiến lợi.
Tên ngụy quân tử này chắc chắn có ý đồ bất chính với Đại sư tỷ!
Lục Giới bị ta m/ắng, cũng không tức gi/ận, còn khẽ ho một tiếng, không tự nhiên quay mặt đi.
Đại sư tỷ cười tủm tỉm nhìn Lục Giới một cái, trêu chọc: "Được rồi, ta không chạm vào là được." Rồi quay sang nói với ta: "Ngồi xuống đi, ta bắt mạch cho đệ."
Ta nghe vậy liền ngồi xuống.
Đại sư tỷ vừa đưa tay ra định bắt mạch. Lại bị Lục Giới chặn lại.
Lục Giới lấy ra một chiếc khăn tay, khẽ gật đầu với Đại sư tỷ: "Lót lên đi."
Đại sư tỷ vẻ mặt cạn lời nhận lấy. Ta tức gi/ận lườm Lục Giới một cái. Lục Giới không biết có phải vì chột dạ không, bị ta lườm mà tai đều đỏ bừng. Thậm chí còn không dám nhìn vào mắt ta.
Ta nhân cơ hội nói x/ấu: "Đại sư tỷ, nghe đệ khuyên một câu, tìm đạo lữ tuyệt đối đừng tìm người lòng dạ hẹp hòi, sau này ở bên nhau, suốt ngày quản Đông quản Tây, thật sự rất phiền lòng! Người tu tiên như chúng ta, vốn nên sống phóng khoáng, tùy ý tự do mới phải."
Đại sư tỷ nhìn ta, lại nhìn Lục Giới, vẻ mặt càng trở nên kỳ quái.
Ta nhìn Lục Giới, khiêu khích hừ lạnh một tiếng. Hắn lại cau mày, vẻ mặt vô cùng khổ n/ão, không biết đang nghĩ gì.
Một lúc sau, Đại sư tỷ thu tay về: "Tiểu sư đệ, cơ thể đệ linh lực dồi dào, không có gì đáng ngại."
Ta nghiến răng, có chút khó nói thành lời. Gần đây, ta không chỉ mềm chân, mà eo cũng hơi mềm. Vừa nãy Lục Giới kéo ta một cái, ta suýt nữa đã ngã vào lòng hắn. Sao có thể không bị bệ/nh được chứ?
"Sao vậy?" Đại sư tỷ nghi hoặc.
Ta không tiện nói thật với Đại sư tỷ. Lỡ như nàng thấy ta không có khí phách nam nhi, rồi không thích ta nữa thì sao?
Thế là ta lắc đầu, mỉm cười nói: "Đại sư tỷ có y thuật cao siêu, đệ quả thật không có gì, chỉ là nhớ sư tỷ, nên đến thăm một chút thôi."
3.
Đại sư tỷ chột dạ nhìn sang Lục Giới. Vẻ mặt Lục Giới tối sầm, lạnh lùng lườm Đại sư tỷ một cái rồi quay đầu bước đi.
Trong lòng ta cười khẩy. Chỉ vì gh/en mà quay ra gi/ận dỗi với sư tỷ? Tên nam nhân tồi!
Đại sư tỷ tuyệt đối sẽ không thích loại nam nhân thất thường như thế này.
Đại sư tỷ vội vã nói: "Tiểu sư đệ, sau này đệ không được nói những lời như thế nữa! Kẻo người khác hiểu lầm. Đệ mau đi đi, hôm nay còn có tiết học buổi sáng."
Lần này, người sầm mặt lại là ta.
Đại sư tỷ còn hướng về bóng lưng Lục Giới mà gọi lớn: "Lục Giới, đừng quên tối nay đến tìm ta, đệ đã hứa với ta rồi đấy!"
Lục Giới lạnh lùng "ừm" một tiếng, rồi bóng dáng dần khuất xa.
Ta tức gi/ận siết ch/ặt ki/ếm: "Đại sư tỷ, loại nam nhân đó, căn bản không đáng để tỷ thích! Tỷ đừng buồn, ta sẽ đi thay tỷ dạy dỗ hắn!"
Ta nhanh chóng xông đến trước mặt Lục Giới: "Lục Giới, đứng lại!"
Lục Giới mím ch/ặt môi, trầm mặt nhìn ta một cái, không nói một lời. Nhìn kỹ, vẻ mặt hắn dường như còn có chút hờn dỗi.
"Rút ki/ếm đi!" Ta rút ki/ếm ra, dùng mũi ki/ếm chỉ vào hắn.
"Ngươi đ/á/nh không lại ta đâu." Lục Giới nói.
Chương 15
Chương 11
Chương 15
Chương 12
Chương 12
Chương 10
Chương 43
Bình luận
Bình luận Facebook