Cánh cửa giam giữ Cố Trăn bật mở.
Hắn vừa khóc vừa cười đi/ên cuồ/ng, chồm ra khỏi lồng sắt bằng cả tay lẫn chân. Nhưng thứ chờ đợi hắn bên ngoài là một chiếc lồng lớn hơn gấp bội.
Trong đó không chỉ có Tóc Vàng, giáo viên chủ nhiệm, mà còn tất cả những kẻ tham gia vụ h/ành h/ung đêm ấy. Th* th/ể nát bươu của Thấu Khôn nằm lăn lóc trong góc.
Tôi chợt hiểu tại sao cảnh sát không tìm thấy vết m/áu trong bếp.
Mẹ không gi*t họ. Bà nuôi họ như nuôi bọ cạp, nh/ốt trong lồng không cho ăn uống, để mặc họ cắn x/é lẫn nhau. Đói khát sẽ biến con người thành gì, hẳn mọi người đều rõ?
"Các... các người muốn làm gì?!" Cố Trăn lảo đảo lùi về phía sau, giọng rên rỉ tuyệt vọng, "Đừng lại gần tao! Cút đi! Biến khỏi đây ngay!"
Giữa lúc nguy cấp, phòng kỹ thuật báo tin vui.
Sau khi phân tích đi phân tích lại đoạn video, không bỏ sót chi tiết nào, họ phát hiện manh mối từ âm thanh trong băng hình.
"Nhìn này, trên mặt Cố Trăn có ng/uồn sáng d/ao động theo nhịp đều đặn vào khoảng thời gian nhất định."
"Đây chắc chắn là rung chuyển do tàu hỏa đi qua. Lập tức rà soát các kho chứa giao nhau giữa đường ray và cống ngầm! Dựa vào thời gian đoàn tàu chạy qua, ta có thể tính toán chiều dài tàu, liên hệ với cục đường sắt để đối chiếu các tuyến tàu khớp điều kiện!"
Kết quả được x/á/c nhận ngay sau đó.
Bình luận
Bình luận Facebook