Ông tôi nói: "Cha cậu đến tìm cậu, chúng ta ở lại chỉ thêm vướng víu."
Trần Lão Cửu đảo mắt hai vòng, hắn cười gian nói: "Không vướng víu... không vướng víu, ông cứ ở lại đi."
Trần Lão Cửu căn bản không phải giọng thương lượng, mà là u/y hi*p, cứ như thể ông tôi không đồng ý hắn, giây tiếp theo hắn sẽ động tay động chân.
Ông tôi mặt mày u ám nói: "Trần Lão Cửu, cậu chỉ cần nhớ lời tôi là được, người giấy không được vẽ mắt, còn lại là do tạo hóa của cậu." Trần Lão Cửu vẻ mặt hiểm á/c nói: "Chú à, cháu không vướng bận gì cả, mạng chó rẻ rá/ch, chú cứ đồng ý với cháu đi."
Ông tôi nhíu mày, do dự vài giây rồi mở miệng nói: "Thôi được, chúng ta ở lại."
Ông tôi vừa dứt lời, Trần Lão Thất và Lưu Lão Tam liền bước vào sân, hai người này có qu/an h/ệ tốt với Trần Lão Cửu, đều là những kẻ lêu lổng.
Trần Lão Thất còn là anh họ của Trần Lão Cửu, đã hơn ba mươi tuổi rồi mà đến cái nhà để ở cũng không có, còn sống ở hang núi sau đồi kìa.
Trần Lão Cửu cười hì hì nói: "Chú à, tôi gọi Lão Thất và Lão Tam đến giúp, hai người họ dương khí mạnh."
Ông tôi mặt mày u ám nói: "Người đông lắm miệng, cẩn thận làm kinh động đến cha cậu, mau bảo họ đi đi."
Ông tôi vừa dứt lời, Trần Lão Thất liền nói: "Chú à, chúng cháu đến giúp việc thôi, chứ có làm phiền chú đâu."
Lưu Lão Tam phụ họa theo: "Đúng đó đúng đó." Lưu Lão Tam quay đầu nhìn Trần Lão Cửu nói: "Lão Cửu, trời còn sớm, lấy rư/ợu ra, anh em mình làm vài chén?"
Trần Lão Thất cười nói: "Tôi còn mang theo nửa cân lạc rang muối, chiên giòn."
Vừa nghe đến rư/ợu, Trần Lão Cửu lập tức trợn tròn mắt, hắn liên tục gật đầu: "Được được được, tôi đi lấy rư/ợu."
Ông tôi nhíu ch/ặt mày, ông nói: "Lão Cửu, cẩn thận rư/ợu vào lỡ việc."
Trần Lão Cửu cười nói: "Không đâu, tửu lượng của cháu tốt lắm, không uống nhiều."
Trần Lão Cửu nói xong liền đi vào nhà kho, từ trong nhà kho lấy ra một bình rư/ợu trắng.
Trần Lão Cửu nói: "Chú à, qua đây uống với cháu một chút không?"
Ông tôi thở dài một hơi, ông nói: "Lời hay khó khuyên kẻ muốn ch//ết, Trần Lão Cửu, cậu tự liệu mà làm đi."
Ông tôi vừa dứt lời, Trần Lão Cửu liền biến sắc, hiện tại hắn kiêng kỵ nhất là nghe thấy chữ "ch//ết".
Trần Lão Cửu mặt mày u ám nói: "Đồ già ch//ết tiệt, ông bớt nguyền rủa tôi đi, nếu tôi xảy ra chuyện gì, ông đừng hòng chạy thoát."
Trần Lão Cửu nói xong liền đẩy ông tôi vào nhà phía tây, còn nh/ốt cả tôi vào, còn khóa cửa nhà tây lại.
Trần Lão Cửu mặt mày u ám nói: "Chỉ cần tôi qua được đêm nay, sẽ thả các người ra."
Ông tôi thở dài một hơi, ông nhìn Trần Lão Cửu bằng ánh mắt như đang nhìn một cái x/á/c ch*t.
Trần Lão Thất nói: "Nào nào nào, uống rư/ợu."
Mấy người họ ngồi lại uống rư/ợu với nhau, rất nhanh, một bình rư/ợu trắng đã bị uống cạn.
Trời cũng sắp tối rồi, mấy người họ uống say bí tỉ.
Trần Lão Thất đảo mắt hai vòng, hắn nói: "Hết rư/ợu rồi, tôi về nhà lấy rư/ợu đã."
Trần Lão Cửu cười nói: "Vậy anh mau quay lại nhé."
Trần Lão Thất loạng choạng đứng dậy, hắn đi đến bên cạnh người giấy, cười nói: "Người giấy này làm đẹp thật, chỉ là không có mắt, theo tôi thì nên vẽ mắt cho người giấy, như vậy sẽ càng giống Lão Cửu."
Trần Lão Cửu vịn bàn đứng dậy, hắn nói: "Không được vẽ mắt, chú đã nói rồi, người giấy không được vẽ mắt, vẽ mắt vào là thành tai họa đấy."
Trần Lão Thất cười lớn vài tiếng, hắn túm lấy vai Trần Lão Cửu, kéo Trần Lão Cửu đến bên cạnh người giấy, cười lớn nói: "Không giống, Lão Tam, cậu qua đây xem."
Lưu Lão Tam xúm lại, Trần Lão Thất lớn tiếng hỏi: "Lão Tam, cậu xem người giấy này có giống Lão Cửu không?"
Lưu Lão Tam lắc đầu, hắn nói: "Không giống."
Lưu Lão Tam vừa dứt lời, Trần Lão Cửu liền sốt ruột, hắn nói: "Chỗ nào không giống?"
Bình luận
Bình luận Facebook